CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 24

Lúc bả vai hai người chạm nhau, Lạc Khâu Bạch nghĩ rằng mình rốt cục

được giải thoátrồi, một bàn tay hữu lực cực nóng đột nhiên một phen nắm
lấy cổ tay của hắn, đem hắn ép lên bình phong.

Bình phong thật lớn rơi xuống đất “Phanh” một tiếng rồi lắc lư hai cái.

Kỳ Phong thuận thế đem người đè lên trên Lạc Khâu Bạch, hùng vĩ như

núibao phủ cả người hắn, “Cậunghĩ rằng nói như thế tôi sẽ tin sao?”

Lạc Khâu Bạch hoảng sợ, phía sau lưng bị bình phong gập ghềnh hoa

văn làm đau, vừa nhấc đầu liền đã chạm phải ánh mắt của nam nhân.

Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu chính là: Lão hổ không thể đụng đến,

nam nhân có bệnh không tiện nói ra không thể chọc đến!

“Tiên sinh, anh rốt cuộc muốn thế nào? Tôi đã nói, tôi không cố ý.”

Nam nhân vừa nghe thanh âm của hắn, hô hấp càng thêm ồ ồ, căn bản

không nghe hắn giải thích, một bàn tay đột nhiên trụ nắm lấy hắn, buộc hắn
ngửa đầu đối diện mình.

Đôi mắt dài nhỏ, diện mạo ôn thuận, khuôn mặt bình phàm trong trẻo

như nước, duy chỉ có đôi mắt phượng có thần, chỉ liếc mắt một cái đã khiến
cho người ta kinh diễm, sao có thể dễ dàng khiến cho mình nổi lên dục
vọng? Chẳng lẽ người này có yêu pháp gì hayhắn đã hạ dược y?

Kỳ Phong vẻ mặt nghi hoặc, ngón tay không ngừng run rẩy, lông mày

anh tuấn nhíu lại, như đang giải quyết một đề toán khó, chóp mũi tiến đến
chiếc cổ của Lạc Khâu Bạch.

Rất thơm, không phải mùi nước hoa haybất cứ hương tinh dầu nào, chỉ là

mùi thơm của cơ thể… Thực câu nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.