Những điều này là do… Kỳ Phong làm? Vì cái gì y vẫn luôn gạt mình
chưa bao giờ nói cho mình, đây là chuyện gì đã xảy ra?
“Khâu Bạch, nếu việc này đều là do em bày mưu đặt kế anh không có lời
nào để nói, nhưng em thật sự cảm thấy Kỳ Phong yêu em sao? Y có thân
phận như thế nào, em so với anh sẽ rõ ràng hơn, người một tay che trời,
hiện tại chỉ thấyem mới mẻ, không cho phép người khác đụng vào đồ của y,
nhưng một khi y chán ngấy, sẽ không chút do dự đá em đi, đến lúc đó ysẽ
không nhân từ như anh đâu.”
“Đủ rồi!”
Một câu này đụng đến nỗi đau của Lạc Khâu Bạch, sắc mặt của hắn lúc
trắng lúc xanh, những lời Kỳ lão gia nói văng vẳng bên tai.
“Nó chỉ xemcon như công cụ bảo mệnh, nó kết hôn với con chỉvì sống
sót, con không cần tự mình đa tình.”
“Mạnh Lương Thần, anh không có tư cách nói y như vậy!” Lạc Khâu
Bạch bình ổn cảm xúc, hít một hơi.
Mạnh Lương Thần nói không sai, nếu Kỳ Phong thật có thể làm cho hắn
tin tưởng trăm phần trăm, mình cũng sẽ không dễ dàng bị kích động như
vậy, nhưng mặc kệ mục đích tiếp cận của Kỳ Phong là cái gì, rốt cuộc có
thích mình hay không, nhưng ít ra trong lòng hắn có người nam nhân này,
cho nên không cho phép người khác tùy ý chỉ trích y, ai cũng không được!
“Lúc trước anh cùng Tô Thanh Lưu chia tay, không phải chủ động tìm
đến tôi hay sao? Anh rõ ràng còn yêu hắn, cũng biết tôi thích anh, còn cố ý
đến trêu chọc tôi, cho tôi hy vọng! Lúc trước người nói muốn cùng một chỗ
là anh, người nói chia tay cũng là anh, lúc anh đá tôi đi có một tia do dự
hay không? Có chỗ nào nhân từ hơn Kỳ Phong chứ!”