chớp mắt nhìn chằm chằm vào Lạc Khâu Bạch.
Cảm giác có người đang nhìn mình, y quay đầu, mặt không đổi sắc, “Nơi
này cấm chụp ảnh.”
Nữ hài sửng sốt một chút, có chút tức giận vừa định hỏi một câu “Anh
quản được sao”, kết quả lúc này mới phát hiện sau lưng nam nhân có vài
người, trong đó một vài người theo nịnh nọt tươi cười dĩ nhiên là người
lãnh đạo trực tiếp trong công ty quảng cáo của cô.
Thủ trưởng hung hăng trừng mắt nhìn cô liếc mắt một cái, bồi khuôn mặt
tươi cười nói, “Kỳ thiếu gia, cô ấy vừa mới đến, không hiểu quy củ, hiện tại
quảng cáo còn chưa chụp xong, ngài muốn bảo vệ cơ mật thương nghiệp
cũng là đương nhiên, lúc về tôi sẽ hảo hảo phê bình cô ấy.”
“Không cần, đuổi cô ta đi là được rồi.” Kỳ Phong mặt không đổi sắc lắc
đầu, đôi mắt từ đầu đến cuối đều không rời đi Lạc Khâu Bạch cách đó
không xa, thậm chí ngay cả tầm mắt đều không có hướng lão tổng một cái.
“Khâu Bạch, cậu đổi cái tư thế, hai đùi cong lại, ép người xuống.”
Đạo diễn dùng tiếng Trung không lưu loát chỉ huy , Lạc Khâu Bạch gật
gật đầu, đem tiểu miêu để qua một bên, đem phía sau lưng đều lộ ra.
“Như vậy sao?”
Lạc Khâu Bạch hai cái đùi nâng lên, giống con cá chếtnằm trên thảm.
“Chân cong lên, bả vai đặttrên thảm, đầu nâng lên cao, không có chụp
mặt của cậu đâu.”
Lạc Khâu Bạch mím môi thật chặt, trong lòng phẫn nộ, nhưng vì muốn
chấm dứt nhanh làm cho da đầu hắn run lên, hắn vẫn xoay người, khom