CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 479

Vừa dứt lời, ống máu bị ymở ra ném xuống, cục đá trên đường dính máu

đỏ tươi.

“Phanh” một tiếng, ống nghiệm rơi xuống, y một cước đạp thành mảnh

nhỏ.

Trong lúc nhất thời toàn bộ hoa viên một mảnh tĩnh mịch.

Ánh mắt của Kỳ Phong rất sắc bén, trên mặt kết thật dày một tầng trong

suốt, làm cho người ta sợ hãi ai cũng không dám tới gần một bước.

“Đều cút cho tôi.”

“Tôi xem ai dám!”

Kỳ Phong chậm rãi đảo qua hoa viên, vệ sĩ, người hầu, bác sĩ, Tôn đạo

trưởng… Cuối cùng rơi xuống trên người Kỳ lão gia.

Gia tôn hai người, cách xa nhau mấy bước, lần đầu nháo đến vậy, làm tất

cả mọi người xung quanh sợ ngây người.

Trong mắt bọn họ, thiếu gia tuy rằng tính tình cổ quái lãnh đạm, nhưng

tuyệt đối không nóng nảy như vậy, giờ khắc này y hung ác tựa như một con
dã thú bảo vệ lãnh địa của mình, tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào
nhiều lời.

“Không nghe? Lăn.” Thanh âm của y không phập phồng, thanh âm bình

thản, nhưng thanh tuyến lại lạnh như băng.

Kỳ lão gia không nói chuyện, Tôn đạo trưởng ở bên trong và tất cả mọi

người rất nhanh ly khai, trong lúc nhất thời toàn bộ hoa viên chỉ còn lại hai
người.

Lão gia ho khan vài tiếng, dùng khăn tay dịch dịch khóe môi, xoay ngồi

lên ghế, “Con trưởng thành, đủ lông đủ cánh, cũng dám nói với ta như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.