Khóe miệng của Kỳ Phong quỷ dị câu lên một chút, chậm rãi nói, “Anh
có.”
“Bất quá, dùng tiền của anh mướn phòng có điều kiện.”
Lạc Khâu Bạch thật sự là phục rồi, đỡ trán nói, “Nơi này tất cả đều là
máy quay, anh đừng làm rộn, nhanh chóng đưa tiền cho em, anh trốn đi, em
đi đây.”
“Hôn anh một chút.” Kỳ Phong mặt không đổi sắc mở miệng, từ trong
túi quần lấy ví ra, bên trong có một xấp tiền, “Hôn một chút đi.”
Anh có thể đừng ở chỗ này thời khắc mấu chốt đùa giỡn không?!
Lạc Khâu Bạch dùng sức gãi gãi tóc, nhìn nam nhân nghiêm túc, hắn
không chút nghi ngờ y nói được làm được.
Rơi vào đường cùng, hắn hôn một cái, kết quả ngẩng đầu trong nháy
mắt, nam nhân đột nhiên dùng sức ép hắn lên tường, mãnh liệt hôn.
“!” Lạc Khâu Bạch cả kinh tóc đều dựng thẳng lên, một bên đẩy y, một
bên khẩn trương nhìn hai bên.
Lúc này cửa đối diện đột nhiên mở ra, Lạc Khâu Bạch run run, ngay sau
đó ngỡ ngàng, nhưng Kỳ Phong đưa lưng về phía cửa phòng, vẫn cứ hôn
môi hắn, căn bản không biết xảy ra chuyện gì.
Giờ khắc này, Lạc Khâu Bạch thật sự có một loại cảm giác tai họa sắp
xảy ra, mắt mở trừng trừng nhìn cửa phòng mở ra, từ bên trong đi ra một
người.
Nhìn thấy người này, Lạc Khâu Bạch mãnh liệt mở to hai mắt, mà Kỳ
Phong cũng cảm giác đến hắn kỳ lạ, theo ánh mắt chậm rãi quay đầu lại.
Thấy được Mạnh Lương Thần sắc mặt đột nhiên thay đổi.