Lạc Khâu Bạch nắm chặt điều khiển từ xa không nói gì, sau một lúc lâu
mới chậm rãi cười rộ lên, tiếng cười càng lúc càng lớn, như không thể ức
chế.
Hắn không ngốc, những thủ đoạn hãm hại như vậy, mục tiêu chính xác,
đơn giản muốn đem hắn đuổi ra giới giải trí, có thể thu mua được chương
trình TV, còn có thể khống chế dư luận, thậm chí có thể đào ra chuyện cũ
của hắn cùng Mạnh Lương Thần và cả Tô Thanh Lưu, căn bản không phải
người bình thường có thể làm được.
Kỳ lão gia…
Hắn nhắm mắt lại gắt gao nắm chặt tay.
Hắn vẫn luôn lừa mình dối người, không muốn nghĩ chuyện sẽ tới mức
này, đã sớm đoán được là Kỳ lão gia hạ thủ, hắn cũng tận lực không thèm
nghĩ nữa, không đoán, bởi vì chứng cớ vứt trên mặt, đánh hắn một quyền,
hắn cũng không nguyện ý phỏng đoán người nhà của Kỳ Phong.
Nhưng một tia kỳ vọng cuối cùng cũng theo tin tức này của Kỳ gia mà
tan biến .
Nếu người độc thủ phía sau còn chưa xuất hiện, Kỳ lão gia chỉlà đối
tượng hoài nghi do lừa mình dối người, như vậy hiện tại lão nhân gia ông ta
không thể chờ đợi được đứng ra, xé bỏ quan hệ cuối cùng của hắn với Kỳ
gia, căn bản hiểu được: Kỳ gia không chào đón mày, mày lăn đi.
Trên thế giới sao lại trùng hợp như vậy, tất cả mọi chuyện đều trong một
ngày mà đưa ra ánh sáng, mà lúc này lại cố tình xuất hiện lúc Kỳ Phong
xuất ngoại, tỉ mỉ, đánh bước nào, củng cố bước ấy, xây dựng thiên la địa
võng chờ hắn chui vào.
Lạc Khâu Bạch mím môi cười lạnh một tiếng, chết lặng.