Thái độ giống như dỗ trẻ con, nhượng Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút,
nhịn không được cười cười, “Nói ăn ngọt sẽ làm người ta vui đều là gạt
người, vậy mà anh cũng tin.”
“Kẹo cưới.” Kỳ Phong lỗ tai đỏ một chút, mặt không đổi sắc bổ sung,
“Hai chúng ta.”
Lạc Khâu Bạch nở nụ cười rất nhẹ, thanh âm phiêu tán phong bế trong
xe, khắc sâu vào tim Kỳ Phong.
Hắn không nói chuyện, Kỳ Phong cũng ngậm miệng không nói, xe chậm
rãi chạy về phía trước, lúc đi trên đường lộ, Lạc Khâu Bạch đột nhiên thấp
giọng mở miệng:
“Lúc trước anh nói muốn kết hôn, bây giờ còn kịp không?”
Chiếc Bentley đột nhiên đổi phương hướng, đậu ở ven đường.
Lời của editor: Ôi thương cho bạn Bạch!