Hắn cười gượng vài tiếng, “Một năm này anh sống thế nào? Tại sao lại
đẹp trai như vậy?”
Hắn cực lực mở lời, Kỳ Phong lại hạ quyết tâm nhất định phải hỏi rõ
ràng.
Y tới gần, lúc này cũng cố không nhắc tới mình vừa rồi ở trong nhà vệ
sinh làm chuyện mất mặt, đem Lạc Khâu Bạch ngăn ở phía sau cửa, nhìn
Lạc Khâu Bạch, tiếp gắt gao cau mày theo dõi “Thịt cầu”chướng mắt trong
ngực hắn.
Hai người mắt to trừng đôi mắt nhỏ, khoảng cách rất gần.
Đoàn Đoàn bình thường thường xuyên cùng Lạc Khâu Bạch đi ra ngoài
chơi, đã quen bị các loại người vây xem, cho nên lúc này thấy “Quái thúc
thúc” cũng không sợ hãi, cười khúc khích, tiếp đem đầu chôn vào trong cổ
Lạc Khâu Bạch, không chút khách khí đánhrắm.
Kỳ thật tiểu tử kia chỉ ăn nhiều mà thôi, thanh âm thí thí cũng nhỏ, tã
giấy trên mông đều không bị kinh động, nhưng thanh âm thật nhỏ trong nhà
vệ sinh yên tĩnh lại bị phóng đại gấp vài lần, huống chi khoảng cách của ba
người gần như vậy, mông nósát mũi Kỳ Phong…
Một khắc kia, Lạc Khâu Bạch phát thệ mặt của Kỳ Phong đều tái.
Hắn nhéo đùi, dùng sức nhịn cười, nhưng bả vai còn không ngừng run
rẩy, bởi vì cảnh tượng trước mắt thật sự rất khôi hài, hắn lần đầu tiên nhìn
thấy Kỳ Phong kinh ngạc như vậy, lại nhìn Đoàn Đoàn trong ngực vẻ mặt
đơn thuần vô tội, cái gọi là gặp lại quả thực không lãng mạn.
“Cái kia… Nó vẫn là tiểu hài tử, anh đừng so đo với nó.”
Lạc Khâu Bạch xin lỗi, ý đồ cứu vớt lần đầu gặp mặt khó coi của”Hai
cha con”, nhưng sắc mặt của Kỳ Phong đã hoàn toàn không thể dùng từ