Lạc Khâu Bạch đều hô hấp không xong, nam nhân rắn chắc hữu lực đặt
ở trên người mình, khuôn ngực tinh tráng hấp dẫn, hắn nuốt một ngụm
nước bọt, thật sự không muốn thừa nhận mình mỗi một lần đều sẽ dính mỹ
nhân kế của đại điểu quái.
Lúc này Kỳ Phong đột nhiên đỉnh đầu ngón tay vào trong, hắn “A” một
tiếng giơ lên cổ, tiếp như bị điện lưu đánh trúng , nam căn phía trước đều
phấn khởi đứng lên.
Này đã hơn một năm, hắn cơ hồ chặt đứt niệm tưởng, giống tu sĩ.
Trước kia hắn có nhu cầu còn sẽ tự động thủ giải quyết, hiện tại không
có Kỳ Phong hắn cũng không có tâm tư, khi đó hắn cho là mình là”Lô
đỉnh” bị đại điểu quái hãm hại, hút đi rất nhiều dương khí mới lãnh cảm.
Kết quả hiện tại bị Kỳ Phong tùy tiện bính, thân thể của hắn giống như
đột nhiên thức tỉnh, hỏa thiêu hỏa liệu lủi đi lên.
Hắn ngưỡng cổ há mồm thở dốc, cố gắng làm cho mình lãnh tĩnh một
chút, “Đoàn Đoàn… Còn cách vách, anh đừng xằng bậy.”
Kỳ Phong nhíu lông mày, khóe miệng cười, y cúi đầu cắn môi Lạc Khâu
Bạch, một bàn tay không ngừng mà ra vào trong thân thể hắn, một tay khác
bắt đầu không thể chờ đợi được xé rách áo ngủ Lạc Khâu Bạch, “Tiểu tử
kiachơi đùa cả đêm, thật vất vả mới ngủ, sao dễ dàng bị đánh thức như vậy.
Huống chi…”
Y đột nhiên kéo dài thanh âm, thanh âm trầm thấp thuần hậu phả lên mũi
và môi Lạc Khâu Bạch, “Anh thật sự rất ngạc nhiên, em rốt cuộc là như thế
nào sinh ra hài tử? Anh mỗi lần ở trong này đi vào, đều chảy tới thân thể
em, anh không nên hảo hảo kiểm tra một chút sao?”
Nói xong, y tăng lực độ, dùng sức điểm vào nơi mẫn cảm của Lạc Khâu
Bạch.