“Có dùng những đạo cụ loạn thất bát tao chơi đùa không?”
“Kỳ Phong!” Lạc Khâu Bạch đỏ mặt tía tai, đã nhìn ra Kỳ Phong cố ý
làm khó dễ, nghĩ đến nam nhân trên giường sẽ trở nên ác liệt như vậy, hắn
nhịn không được đá y một cước, “Anh rốt cuộc làm hay không? Nhanh đi,
đừng vô nghĩa như vậy!”
Vừa dứt lời, hai đùi của Lạc Khâu Bạch đã bị Kỳ Phong nâng lên, sau đó
thạch khối lửa nóng lại một lần kiên định lại hung ác đỉnh tiến vào.
“Ân a…” Lạc Khâu Bạch phát ra một tiếng kêu rên xen vào thống khổ
cùng thoải mái, từ góc độ kia hắn có thể nhìn thấy đầy đủ Kỳ Phong tiến
vào như thế nào.
Rất mất thể diện … Hắn vội vàng nhắm mắt lại.
Kỳ Phong lại quặc trụ cằm, không cho hắn nhắm mắt, hung ác hôn
xuống, càng cường lực lần lượt khởi xướng công kích mãnh liệt, khàn khàn
nói, “Cho nên về sau em chỉ có thể lên giường với anh, chỉ có anh mới là
nhục thược của em.”
Lạc Khâu Bạch mơ hồ nghe được “Nhục thược”từ ngữ cổ quái, không
kịp phản ứng, đã bị Kỳ Phong kéo vào vực sâu.
Khi lên cao trào, Kỳ Phong gầm nhẹ, Lạc Khâu Bạch đột nhiên nghĩ đến
một chuyện rất đáng sợ, hắn đến bây giờ còn không hiểu được Đoàn Đoàn
là như thế nào tới, nếu làm nữa sẽ không… ?
Nghĩ đến khả năng này, mặt của hắn nhất thời biến sắc, cuống quít chống
đẩy, “Kỳ Phong lấy ra đi! Không thể… Ân… Lộng đi vào! Lấy ra!”
“Anh nói có thể là có thể!” Kỳ Phong quát lớn một câu, đè lại Lạc Khâu
Bạch, mãnh liệt va chạm về phía mẫn cảm, Lạc Khâu Bạch kêu la, ngăn
chặn thanh âm khàn khàn mềm dẻo của hắn, đem hắn gắt gao mà ôm vào