tiện, nếu như là chuyện công tác ngài liên hệ người đại diện của tôi đi, hiện
tại đã tan tầm, tôi còn có việc phải làm, ngại quá xin lỗi không tiếp được.”
Thái độ của hắn phi thường cung kính, mặc dù là đeo khẩu trang cùng
kính râm, cũng có thể nghe ra khẩu khí hắn còn mang theo ý cười, thậm chí
lúc gần đi còn không quên cúi đầu với Kỳ lão gia, một chút sai lầm cũng
không có.
Lạc Khâu Bạch bước đi, vệ sĩ bên cạnh Kỳ lão gia lúc này ngăn cản
đường đi của hắn.
Kỳ lão gia không nghĩ tới Lạc Khâu Bạch lại có loại thái độ này, lúc này
trong mắt hiện lên một tia không khoái, nhưng nhìn gắt gao tiểu tử đanglui
trong ngực ba ba kia, ông lại ho khan một tiếng trầm giọng nói, “Lạc Khâu
Bạch, ta muốn nói việc tư với con.”
Lạc Khâu Bạch bừng tỉnh đại ngộ, “A, nguyên lai là việc tư, vậy càng
không tất yếu, tôi đã không muốn xuất hiện với người cho tôi đại ân nữa,
còn việc tư gì?”
Ánh mắt của Kỳ lão gia nháy mắt mị lên, “Lạc Khâu Bạch, con muốn giả
bộ hồ đồ sao?”
Nói xong lời này, không đợi Lạc Khâu Bạch mở miệng, tiểu tử kia đột
nhiên không thoải mái xoay xoay mông, gió đêm thổi bé có chút lạnh, chóp
mũi đỏ rực, nhịn không được “Nha a” một tiếng đem khuôn mặt đều vùi
vào khăn quàng cổ của ba ba, thúc giục Lạc Khâu Bạch nhanh dẫn bé đi.
Lạc Khâu Bạch xin lỗi mỉm cười, “Kỳ lão tiên sinh, không phải tôi
không nể mặt, mà là tôi thật sự không biết ông nói giả bộ hồ đồ là chỉ cái
gì, ông cũng thấy đấy, con tôi muốn tôi về nhà, hôm nay xin lỗi không tiếp
được.”