CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 972

Khâu Bạch bảo hộ, gắt gao nắm gậy, trong nháy mắt đó, Lạc Khâu Bạch cơ
hồ cho rằng ông đang nắm xương cốt mình.

Lúc này tiểu tử kia lại tỉnh, chớp chớp mắt to, nhất thời không kịp phản

ứng mình ở chỗ nào, “Ngô…” Một tiếng xoay mình, nước mắt lại chảy
xuống dưới, bé hút hút nước mũi, ngáp một cái, bộ dáng rất giống một tiểu
trư mới vừa tỉnh ngủ.

“Ngô a…” Tiểu tử kia trước mắt vẫn là một mảnh mơ hồ, cũng nhìn

không ra rõ ràng rốt cuộc ai là ai, nhìn đến trên ghế sô pha có một bóng
người, theo bản năng nheo lại ánh mắt cười cười, lộ ra hai tiểu má lúm
đồng tiền.

Quá giống… Cùng Tiểu Phong khi còn bé y chang!

Tim của Kỳ lão gia kịch liệt kinh hoàng, theo bản năng tiến lên một

bước, đưa tay muốn sờ khuôn mặt tiểu tử kia.

Lúc này tiểu tử kia còn có chút sốt nhẹ, mơ mơ màng màng nhu nhu ánh

mắt, nhìn thấy một ánh mắt già nua khàn khan cực nóng, cơ hồ muốn đem
bé nuốt vào, tiểu tử kia lập tức tỉnh lại, bén nhọn “A” một tiếng, không một
chút dấu hiệu, thê lương khóc nháo.

Lần này Lạc Khâu Bạch đều bị dọa đến, Đoàn Đoàn từ nhỏ đến lớn đều

phi thường ngoan, cơ hồ rất ít khóc, liền tính thật sự khóc cũng chỉ một lát,
lần này sinh bệnh, nhìn thấy Kỳ lão gia có thể bị dọa thành cái dạng này.

Bé nha nha khóc lớn, hai tay sợ hãi trảo qua lại, dùng sức nắm cổ áo ba

ba, hai chân đạp qua lại, nước mắt chảy xuống, đem quần áo Lạc Khâu
Bạch dính ướt một tảng lớn.

Nếu có thể nói, lúc này khả năng đã sớm khóc kêu “Không muốn không

muốn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.