CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 973

Lạc Khâu Bạch run sợ, cả đêm nhi tử bị cùng một người dọa đến hai lần,

là cha mẹ đều chịu không nổi, hắn cởi áo khoác đem nhi tử cẩn thận bao
lấy, dùng khăn quàng cổ che khuất mặt tiểu tử kia, vỗ phía sau lưng của bé
nhẹ giọng nói, “Đừng sợ bảo bảo, con xem cái gì đều không có đúng hay
không, nhắm mắt lại đừng khóc, giấu ở trong ngực ba ba được không, như
vậy sẽ không ai dám đến hù dọa Đoàn Đoàn.”

Tiểu tử kia giấu ở trong cổ Lạc Khâu Bạch, khuôn mặt nhỏ nhắn kề sát

ba ba, giống như một giây đồng hồ đều không muốn chia lìa.

Kỳ lão gia vươn tay đứng ở giữa không trung run lên một cái, trong óc

đột nhiên hiện ra cảnh trong mơ đêm đó.

Khi đó cũng là như vậy, lúc ông định đụng vào, đứa bé này đột nhiên sợ

tới mức khóc lớn lên, ngay sau đó cảnh trước mắt lập tức tiêu thất, chỉ có
một mình ông ở lại tại chỗ.

Cảnh trong mơ trở thành sự thật, sắc mặt Kỳ lão gia dị thường khó coi,

còn mang theo vài phần suy sụp.

Lạc Khâu Bạch biết đề tài này cũng không nên tiếp tục, ôm Đoàn Đoàn

đứng lên nói, “Kỳ lão gia, ông cũng thấy đấy, con tôi cũng không thích ông,
có thể phóng chúng tôi đi chưa?”

Kỳ lão gia sửng sốt một chút, tiếp như ở trong mộng mới tỉnh, lại khôi

phục ánh mắt thâm trầm vừa rồi.

Lần này ông không nói gì, trực tiếp tiến lên vươn tay muốn ôm Đoàn

Đoàn, bị Lạc Khâu Bạch lập tức tránh đi.

Sắc mặt của hắn cũng thay đổi, nói thẳng, “Kỳ lão gia thỉnh ngài tự

trọng, con tôi còn quá nhỏ, bây giờ còn phát sốt, không chịu nổi ngài lặp đi
lặp lại nhiều lần kinh hách.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.