CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 32

Agatha Christie

Cú Vọ và Đàn Bồ Câu

Dịch giả: Vũ Đình Phòng

Chương VIII

- Không sai chút nào! - Bà Joan Sutcliffe kêu lên lúc rời khỏi cửa sổ trong
phòng khách sạn - Mẹ không sao hiểu nổi tại sao lần nào mẹ đi xa rồi trở về
nước Anh, trời cũng mưa? Thật đáng ghét quá.
Cô bé Jennifer đáp:
- Con thì lại rất sung sướng được trở về quê hương. Ít nhất cũng được nghe
thấy người xung quanh nói tiếng Anh, và chỉ lát nữa thôi, con sẽ được uống
thứ trà ngon tuyệt cùng với mọi thứ kèm theo ly trà.
- Con đúng là nhà quê, con yêu quý ạ. Nghe con nói câu vừa rồi, mẹ thấy
đưa con đi ngao du tận Vịnh Ba Tư đâm thành công cốc.
- Con có phàn nàn gì đâu, thưa mẹ? Nhưng quả là con rất sung sướng thấy
mình lại được đứng trên mảnh đất này.
- Thôi được nhưng mẹ phải kiểm tra lại hành lý xem có thiếu gì không. Từ
hồi chiến tranh, con người đâm ra gian giảo quá đáng. Mẹ tin rằng nếu mẹ
đãng trí một chút thôi thì thế nào cũng có kẻ ăn cắp cái xắc xanh này của
mẹ. Lúc ở Tilbury mẹ đã thấy có đứa cứ lảng vảng bên cạnh mấy cái va-li
của mẹ con mình. Lúc lên tàu hoả, mẹ lại thấy cũng vẫn thằng cha đó. Bọn
chúng chỉ rình hễ hành khách say sóng hoặc mệt mỏi, không còn tỉnh táo
nữa là chúng "chớp" liền.
- Ôi, mẹ! Mẹ làm như tất cả mọi người đều là kẻ gian hết.
- Có rất nhiều kẻ gian.
- Nhưng không phải ở nước Anh chúng ta.
- Ở nước Anh?... Nhưng ở nước Anh còn tồi tệ hơn mọi nơi khác. Sống ở
ngoại quốc, bao giờ chúng ta cũng cảnh giác, nhưng về đến đây là chúng ta
dễ buông lơi, coi thường, và thế là bọn lưu manh lọi dụng sự chủ quan đó...
Thôi, bây giờ mẹ phải kiểm lại xem… Chiếc va li to màu đỏ này, chiếc va li
đen này... cả hai chiếc mầu hung và cái xắc xanh... Kia là số gậy đánh gôn,
cây vợt tennis. Ba cái xắc khác, hộp kim loại mẹ con mình mua dọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.