CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 31

- Và tất nhiên chúng giành giật nhau bằng đủ mọi thủ đoạn, mưu mẹo. Thế
là vấn đề sẽ rối tinh lên.
- Rất có thể là như thế. Vậy ông... ông có mối quan tâm cá nhân nào đến vụ
này không, thưa ông Robinson?

Tuy câu hỏi được đưa ra bằng giọng dè dặt, nhưng cũng vẫn làm khách hơi
tự ái.
- Dù sao tôi cũng đại diện cho một tập đoàn - ông Robinson nói - Phần lớn
số đá quý kia là do tập đoàn chúng tôi nhượng lại cho vị Hoàng thân đã quá
cố theo một mức giá phải chăng. Đó chính là một trong những lý do khiến
tôi quan tâm đến số phận của những viên đá quý đó. Hay ông còn đòi tôi
đưa ra ý kiến của vị hoàng thân đã khuất kia? Tôi rất không muốn nói thêm
gì nữa. Vấn đề này quá nhạy cảm. À, mà nhân tiện xin hỏi, ông có biết
những người thuê các phòng bên cạnh phòng của bà Joan Sutcliffe ở khách
sạn Ritz lúc đó là ai không?
Đại tá Pikeaway làm bộ như cố nhớ lại trước khi đáp:
- Để tôi nhớ lại xem... À phải rồi, phòng bên trái là Angelica de Toredo,
một vũ nữ Tây Ban Nha, làm việc tại một quán rượu ở Ramat. Rất có thể cô
ta không hoàn toàn mang dòng máu Tây Ban Nha, nhưng thật sự là một vũ
nữ có tài, được khách hàng rất mến mộ. Còn phòng bên phải thì là mấy cô
giáo.
Ông Robinson cười toác miệng :
- Ông vẫn y hệt như ngày xưa! Tôi đến để cung cấp thông tin cho ông thì ai
ngờ ông đã biết đầy đủ cả rồi
- Đâu có!
- Hai chúng ta, nói riêng với nhau, chúng ta đã nắm được nhiều thông tin
đấy.
Họ đưa mắt nhìn nhau.
- Thưa ông Robinson, tôi có cảm giác là hai chúng ta đã biết khá nhiều
điều, ít nhất cũng cho đến lúc này...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.