CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 29

mới ở Ramat.
- Thì ra có âm mưu phá hoại! Bây giờ tôi mới biết. Quả là một câu chuyện
đáng buồn.
- Đúng thế. Nhưng tôi không nghĩ chúng ta gặp nhau để nuối tiếc quá khứ!
Tôi nghĩ rằng hai chúng ta gặp nhau hôm nay là vì một điều chúng ta cùng
quan tâm, có thể lý do quan tâm khác nhau giữa hai chúng ta, nhưng đó
chính là những thứ mà vị hoàng thân xấu số kia để lại trên cõi đời.
- Cụ thể là…?
Ông Robinson nhún vai.
- Một tài khoản khá lớn ở ngân hàng Thụy Sĩ, một khoản tín dụng nhỏ lưu
tại Anh, những bất động sản của ông trong nước - riêng hững thứ này tất
nhiên đã bị những chủ nhân mới chia nhau và không phải khi chia không
xảy ra lắm mâu thuẫn, hiềm khích, và cuối cùng… là một thứ rất nhỏ, hoàn
toàn là tài sản cá nhân của riêng hoàng thân Ali Yusuf.
- Ôg nói là "nhỏ”?
- Đấy là tôi nói về khối lượng. “Nhỏ” đây có nghĩa có thể dễ dàng mang
theo trong người.
- Nhưng nghe đâu người ta không tìm thấy thứ gì đặc biệt trong áo quần
của vị Hoàng thân…
- Dễ hiểu thôi. Vị Hoàng thân đã trao vật đó cho Bob Rawlinson.
- Ông biết chắc là như thế? - Giọng đại tá có phần sôi nổi hơn đôi chút.
- Thật ra không có gì có thể biết chắc chắn được - ông Robinson đáp như
thể nhận lỗi - Bao giờ trong mỗi cung điện vua chúa cũng có những lời bàn
tán đủ loại, và không phải tất cả những lời đồn đại là chuyện có thật.
Nhưng trong trường hợp này, quá nhiều người nói và lại nói giống nhau.
- Tạm cho là như thế. Nhưng người ta đã không tìm thấy gì trong xác viên
phi công.
- Cho nên chúng ta phải kết luận rằng "vật kia" đã được một người khác,
chứ không phải Bob Rawlinson, đưa ra khỏi lãnh thổ Ramat. Hoặc nó được
đưa ra nước ngoài bằng một mưu mẹo nào đó.
- Ông có ước đoán nào không?
- Sau khi nhận túi đá quý - bây giờ ta gọi nó bằng đúng tên của nó - viên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.