CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 27

đấy chứ?
- Tôi làm được. Hồi còn ít tuổi, tôi đã từng viết một số bài đăng trong tạp
chí Người làm vườn.
- Ta biết. Nhưng lần này công việc của cậu không phải là viết những bài lý
thuyết suông. Mà cậu sẽ phải thật sự cầm lấy cái cuốc, phải trồng cây, xén
cành, cuốc đất hẳn hoi. Cậu làm được không?
- Những công việc ấy tôi đã từng làm trong khu vườn của mẹ tôi hồi tôi còn
nhỏ.
- Tốt lắm. Bởi trường Meadowbank đang cần thuê một người phụ việc cho
ông già làm vườn ở đó. Ta sẽ xoay cho cậu lấy đủ chứng chỉ về nghề làm
vườn để người ta nhận cậu vào làm. Nhưng ta dặn, nếu như các cô học sinh
trong trường chú ý đến cậu, phần vì tò mò, phần vì cậu đẹp trai, thì cậu phải
có cách ngăn chặn, rõ chưa? Cấm không được dính vào những chuyện dớ
dẩn ấy. Ta rất không muốn họ tống cổ cậu ra.
Derek cố nở một nụ cười gượng gạo. Đại tá Pikeaway đã nói tiếp:
- Cậu định lấy tên là gì nào?
- Edden, được không ạ? Đấy cũng là tên một khu vườn khu vườn trên
Thiên Đàng...
- Chà ra cậu cũng biết hài hước đấy. Thôi được, vậy từ nay tên cậu là Adam
Goodman, thích hợp chứ? Bây giờ cậu về chuẩn bị ngay. Ta đang cần gặp
lão Robinson. Hẳn giờ này lão đã đến rồi và đang chờ ta.
Ronnie ngạc nhiên:
- Robinson ạ? Ông ta cũng tham gia vụ này ạ?
- Ta bảo cậu đi kia mà? Đừng bắt ta phải nhắc đến lần thứ hai.
Tiếng chuông cửa kêu một cách kín đáo.
- Lão đến đấy. Lão Robinson này bao giờ cũng đúng giờ.
- Thưa Đại tá, tên thật của ông ta là gì ạ? Tôi muốn được biết.
- Robinson! Đó là tất cả những gì ta biết về lão, và ta tin rằng không kẻ nào
biết thêm điều gì về lão ngoài cái tên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.