CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 28

Agatha Christie

Cú Vọ và Đàn Bồ Câu

Dịch giả: Vũ Đình Phòng

Chương VII

Người đàn ông vừa bước vào gian phòng nhỏ này hoàn toàn không thích
hợp với cái tên Robinson. Giá tên ông ta là Demetrios, Isaacstein hay
Perenna thì có lý hơn, bởi trông ông ta giống người Hy Lạp, người Do
Thái, người Tây Ban Nha hoặc người ở xứ sở nào đó chứ tuyệt nhiên không
có lấy một nét gì giống người Anh, mặc dù ông ta nói tiếng Anh không hề
vướng chút âm sắc nước ngoài nào.

Vóc người Robinson to béo, da mặt thiên về phía chủng tộc da vàng, mắt to
và đen, đượm chút u buồn, vầng trán cao và cái miệng rất to với hàm răng
trắng bóng. Ông ta ăn mặc chải chuốt, hai bàn tay thon mịn, được chăm
chút tỷ mẩn như tay con gái.

Cách ông ta ăn nói với viên Đại tá khiến người ta có cảm tưởng như hai vị
Vua chúa đàm đạo. Sau vài câu thù tiếp xã giao, Đại tá mời khách một điếu
xì gà rồi di vào vấn đề cụ thể hơn.
- Tối rất lấy làm hân hạnh được ông vui lòng hỗ trợ.
“Ngài” Robinson chậm rãi hít một hơi xì gà rồi mới đáp:
- Có gì đâu, ông bạn thân mến. Tôi quen biết rộng và người ta luôn thổ lộ
nhiều điều rất riêng tư với tôi. Tại sao họ tin tôi đến thế, chính tôi cũng
không biết.
Đại tá Pikeaway bỏ qua câu nói khiêm tốn đó.
- Tôi đoán ông biết việc người ta đã tìm thấy xác chiếc máy bay của Hoàng
thân Ali Yusuf…
- Thứ tư vừa rồi. Người lái chiếc máy bay đó là phi công trẻ tuổi Bob
Rawlinson. Nhưng máy bay bị nạn không phải do lỗi ở phi công mà do thợ
máy ở sân bay phá hoại từ trước lúc nó cất cánh. Thủ phạm vụ phá hoại đó
là nhân vật hiện đang giữ một chức vụ trọng yếu trong bộ máy chính quyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.