Chương VII
GIÁ TỰ NHIÊN VÀ GIÁ THỊ
TRƯỜNG CỦA HÀNG HÓA
M
ỗi xã hội có một tỷ suất thông thường hay trung bình về tiền lương và
lợi nhuận trong việc sử dụng lao động và vốn. Tỷ suất này được điều chỉnh
một cách tự nhiên, như tôi sẽ trình bày dưới đây, một phần bởi hoàn cảnh
chung của xã hội, như sự giàu có hay nghèo nàn; tình trạng tiến bộ, tĩnh lập
hay suy thoái, và một phần bởi tính chất riêng của mỗi công việc làm ăn.
Mỗi xã hội cũng có một tỷ suất thông thường hay trung bình về tiền
thuê đất đai, tiền này cũng được điều chỉnh một phần bởi hoàn cảnh chung
của xã hội nơi có đất đai được sử dụng, và một phần bởi độ phì nhiêu, màu
mỡ tự nhiên hoặc nhân tạo của đất đai.
Tỷ suất thông thường hay trung bình này có thể được gọi là tỷ suất tự
nhiên của tiền lương, lợi nhuận và tiền thuế đất đai vào thời gian và địa
điểm mà những tỷ suất này được thông dụng.
Khi giá một thứ hàng hóa nào đó không nhiều cũng không ít hơn tổng
số phải trả (theo các tỷ suất tự nhiên của chúng) cho tiền thuê đất, tiền công
lao động và lợi nhuận cho số tiền vốn bỏ ra để chăn nuôi, sản xuất và mang
đi bán ở chợ, thì mặt hàng đó được bán với giá gọi là giá tự nhiên.
Hàng hóa lúc đó được bán đúng như giá trị của nó hoặc được bán
đúng theo số thực chỉ của người sản xuất đem nó ra chợ bán, vì mặc dù giá
vốn (hay giá thành) của hàng hóa không bao hàm tiền lãi của người đem
hàng hóa bán lại một lần nữa, nhưng nếu người này bán với một giá mà anh
ta không thu được một tỷ suất lãi thông thường ở nơi anh ta hoạt động kinh
doanh thì anh ta rõ ràng là bị thua lỗ trong công việc buôn bán; vì nếu anh
ta sử dụng vốn vào một việc nào khác, anh ta chắc đã có thể được lãi. Tiền
lãi anh ta thu được, đó là tiền thu nhập – số tiền cần thiết để nuôi sống anh