mì, 12 shilling chắc hẳn vào thời xa xưa đã mua được 14 +4/5 giạ Anh lúa
mì; và với giá 3 shilling 6 penny 1 giạ, chắc hẳn ngày nay số lúa mì trên trị
giá tới 51 shilling 4 penny. Vì thế, một bộ da sống của bò đực chắc hẳn vào
thời xưa đã mua được một số lượng ngũ cốc bằng với 10 shilling 3 penny
thời nay. Giá trị thực tể của nó bằng 10 shilling 3 penny theo giá tiền tệ
hiện tại. Trong thời xa xưa đó, khi mà gia súc sống thả rông thông thường
là ăn đói vào mùa rét, chúng ta có thể phỏng đoán là chúng không to lớn gì
cho lắm. Một bộ da sống của bò đực cân nặng 4 stone (stone = đơn vị trọng
lượng khoảng 6,400 kg) hay 16 pound theo hệ thống cân lường
avoirdupois, ngày nay được coi như một trọng lượng không quá kém,
nhưng vào thời xưa chắc hẳn phải được xem là loại da sống rất tốt. Nhưng
với 1 stone bán với giá ½ curon (tiền Anh, bằng 5 shilling), vào thời kỳ này
(tháng 2 năm 1773), tôi cho đó là giá thông thường, thì một bộ da sống như
thế có trị giá chỉ bằng 10 shilling. Vì vậy mặc dù giá danh nghĩa của bộ da
đó hiện nay cao hơn so với thời xưa, giá thực tế của nó, tình bằng lương
thực nuôi sống con người, sẽ có phần nào thấp hơn. Giá da sống của bò cái,
theo như bản tường trình trên đây, thông thường gần như tương xứng với
giá da sống của bò đực. Giá da sống của cừu cao hơn nhiều. Chắc có lẽ da
sống thường bán cùng với lông cừu. Da bê, trái lại, bán với giá thấp hơn
nhiều. Ở các nước mà giá gia súc rất thấp, các con bê thường bị giết lấy thịt
lúc còn nhỏ, chứ ít khi nuôi cho lớn để nhập đàn, như trường hợp ở xứ
Scotland 20, 30 năm trước đây. Vì vậy da bê không có giá trị gì lắm.
Giá da sống hiện nay còn thấp hơn so với vài năm trước đó lẽ vì không
đánh thuế vào da lông chó biển, và hơn nữa do việc cho phép nhập da sống
được miễn thuế từ Ireland và các đồn điền bắt đầu từ năm 1769. Nếu lấy
giá trung bình của da sống trong suốt thế kỷ hiện nay, thì giá thực tế của da
sống chắc là cao hơn một phần nào so với thời kỳ xa xưa. Tính chất của da
sống làm cho nó không thuận tiện để chuyên chở đến các thị trường xa như
lông cừu. Nò càng mất chất khi phải để lâu trong kho. Một bộ da sống ướp
muối phải bán với giá hạ hơn bộ da sống tươi. Tình hình này càng làm cho
da sống xuống giá tại các nước sản xuất ra nó, vì không có xưởng chế biến
và bị buộc phải xuất khẩu. Nó bán được giá hơn, nếu như nước nào đó vừa