CỦA CẢI CỦA CÁC DÂN TỘC - Trang 279

có đàn gia súc lại có cả xưởng chế biến kèm theo. Như ta thấy, da sống có
chiều hướng xuống giá tại một nước còn đang ở trong tình trạng hoang dã
và lên giá tại một nước tiên tiến có nhà máy chế biến da sống. Các nhà
thuộc da đã không thể nào thuyết phục được mọi người là phải khôn ngoan
bảo đảm sự an toàn về mặt tiêu dùng của toàn khối liên hiệp Anh trên cơ sở
thiết lập các nhà máy chế biến da sống. Thật vậy, về mặt này họ không
được may mắn. Da sống, thực ra, bị cấm xuất khẩu và được coi là một vấn
đề gây khá nhiều điểu phiền toái; da sống nhập từ các nước ngoài lại bị
đánh thuế, và mặc dù Ireland và các đồn điền đã được miễn nộp thuế (chỉ
được miễn trong 5 năm), thế nhưng Ireland không bị hạn chế trong phạm vi
thị trường của nước Anh để bán da sống dư thừa và da sống chưa được chế
biến thành da thuộc để làm quần áo, giày dép ở trong nước. Da sống của
súc vật đã được liệt kê vài năm nay trong số các loại hàng hóa chỉ được bán
cho mẫu quốc, trong trường hợp đó, việc buôn bán của Ireland không bị áp
đặt các luật lệ hà khắc nhằm hỗ trợ cho nền công nghiệp chế tạo ở Anh.

Bất kể luật lệ nào nhằm làm hạ giá lông cừu và da sống dưới các giá

mà đáng lẽ ra nó phải được bán, thì lạ có chiều hướng làm tăng giá thịt tại
một nước có nền công nông nghiệp tiên tiến. Giá của các loại gia súc lớn và
nhỏ được nuôi bằng sản phẩm của đất đai được cày cấy trồng trọt đều phải
mang lại đủ tiền lời để trả tiền thuê đất cho điền chủ và lợi nhuận cho chủ
trại. Nếu không được như vậy, các súc vật đó chắc cũng sẽ bị bỏ đói. Vậy
thì, gia súc được tính toán trên cơ sơ giá trị lông, da và thịt của nó. Thứ này
bán được đắt giá hơn thì bù cho thứ kia bị bán với giá kém hơn. Các
phương pháp chia bán các bộ phận của gia súc như thế nào không làm cho
điền chủ và trại chủ quan tâm, miễn là một bên có tiền thuê và một bên có
tiền lời. Ở một nước có nền nông nghiệp, phát triển, các luật lệ nói trên
không đụng chạm gì đến lợi ích của điền chủ và trại chủ, nhưng vì họ cũng
là người tiêu dùng cao nên cũng bị ảnh hưởng bởi lương thực, thực phẩm
lên giá. Nhưng sự việc có thể khác hẳn tại một nước mà nền nông nghiệp
chưa phát triển, phần lớn đất đai không thể sử dụng vào mục đích nào khác,
ngoài việc chăn nuôi súc vật; ở nước này lông cừu và da sống là phần giá
trị chủ yếu của gia súc. Trong trường hợp này, tất nhiên, lợi ích của địa chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.