tiền công và sản phẩm đều nhập vào số vốn này, tiền công thì nhập và số
vốn tiêu dùng của người thợ, sản phẩm thì nhập vào số vốn tiêu dùng của
những người khác mà mọi sinh hoạt, tiện nghi, vui chơi giải trí của họ được
nhân lên bởi sức lao động của những người thợ đó.
Mục đích của vốn cố định là để tăng năng suất lao động, hay nói cách
khác, tạo điều kiện cho vẫn một số người thợ đó làm ra được một lượng sản
phẩm lớn hơn nhiều. Trong một trang trại, nơi mà mọi phương tiện cần
thiết cho công việc trồng trọt, cấy cày, như nhà ở, kho tàng, mương máng,
đường giao thông, hàng rào… đều ở trong tình trạng tốt, thì vẫn một số lao
động đó, số vật kéo đó, sẽ làm ra được một lượng sản phẩm lớn hơn nhiều
so với các trang trại có quy mô như vậy, đất tốt như vậy, nhưng kém hơn về
các phương tiện nói trên. Trong các xưởng công nghệ cũng thế, vẫn một số
công nhân như nhau, nhưng có trong tay những máy móc và công cụ tốt
nhất, thì họ sẽ sản xuất ra được một lượng hàng hóa lớn hơn nhiều so với
các xưởng trang bị máy móc, công cụ kém hơn.
Những phí tổn hợp lý cho vốn cố định luôn luôn được đền bù bằng lợi
nhuận thu được lớn hơn và làm tăng sản lượng hàng năm của toàn xã hội.
Một số lượng nào đó nguyên vật liệu và sức lao động của một số công
nhân, cả hai đáng lẽ ra được sử dụng để nâng cao mức sản xuất lương thực,
vải vóc, nhà ở, đời sống và mọi vật dụng tiện nghi trong xã hội, thì đã bị
chuyển sang làm các công việc khác rất có lợi nhưng lại khác hẳn với việc
họ đang làm. Nhưng nhờ việc cải tiến, máy móc, thiết bị mà cũng từng nấy
người thợ làm ra được nhiều sản phẩm – hàng hóa hơn trước khi còn sử
dụng máy móc và công cụ thô sơ đơn giản. Việc làm đó được coi như có lợi
cho toàn thể xã hội.
Những phí tổn để bảo dưỡng vốn cố định tại một nước lớn có thể so
sánh với phí tổn tu bổ tại một điền sản của tư nhân. Phí tổn tu bổ có thể
luôn luôn cần thiết để duy trì sản lượng của điền sản, và do đó, duy trì tiền
thuê gộp và tiền thuê ròng của điền chủ. Khi có một sự thu xếp thích hợp
hơn, phí tổn tu bổ có thể giảm bớt mà không gây nên sự giảm sản lượng, thì
số tiền thuê gộp ít nhất vẫn giữ nguyên như trước, nhưng số tiền thuê thực
(ròng) tất yếu phải được tăng lên.