CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 85

James Dawson

Cửa Địa Ngục

Dịch giả: Bồ Giang

Chương 5

Tôi cảm thấy bầu không khí trong buổi ăn trưa có vẻ căng thẳng. Mọi
người đều nói chuyện với nhau một cách rời rạc. Monique gần như hoàn
toàn im lặng, chỉ lên tiếng nói khi mới vào bàn và khi Kitt tới bên nàng để
hỏi nàng muốn dùng món nào. Maclnnes và viên kỹ sư trưởng đang ôn lại
những kỷ niệm thời thơ ấu. Maclnnes quê quán ở quận Fife và viên kỹ sư ở
biên giới gần quận Ayr. Anson nói ít, nhưng tôi trông thấy ông ta thỉnh
thoảng lại nhìn tôi trong lúc ông ta đang nói chuyện với Allen. Đã có lần
Allen tách rời khỏi cuộc nói chuyện.
Chợt ông ta hỏi viên kỹ sư trưởng:
- Ông kỹ sư, có phải tất cả những kỹ sư đi biển ở Anh đều là người Tô-
cách-lan?
Maclnnes trả lời thay cho viên kỹ sư:
- Lẽ dĩ nhiên là như thế. Điều này đã được ghi rõ trong Hiến Pháp.
Nhưng câu chuyện chỉ lui tới chừng đó. Tôi vẫn giữ im lặng, trong lòng
thắc mắc về Anson trong lúc tôi lắng tai nghe những mẩu chuyện lẩm cẩm.
Ông ta không giống người Anh. Rất có thể tổ tiên ông ta là người Đan
Mạch hoặc Thụy Điển, căn cứ vào hình dạng cái đầu của ông ta. Tuy nhiên,
tên ông ta lại đúng là tên Anh. Trước kia đã có một vị thủy sư đô đốc mang
tên họ này, rồi về sau người ta lấy tên ông ta đặt thành tên một chiến hạm
lớn, chiếc tàu dài nhất hiện thời. Nhưng cái tên này nghe cũng có vẻ Pháp.
Tôi đọc thử trong trí não theo giọng Pháp.
Ngay lúc đó trong trí tôi bỗng vang lên một tiếng thật lớn và rõ ràng đến
nỗi tôi phải nhìn quanh bàn ăn một lượt để xem thử có một ai khác nghe
được hay không.
“Anson – Ah-sohn”. Nhất định là như thế. Anson do Jacques de Ménard
nói bằng giọng mũi. Và cụ già Mannion đứng núp sau cánh cửa ở cuối hành
lang về phía đối diện với nhà của Ted, đã nghe thành hai tiếng “A! So!”
như tiếng Nhật, theo lời ông cụ kể lại. Không, đó chính là tên của Anson

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.