CỬA SÔNG - Trang 112

Thùy biết nếu mình vào ở xóm đồng muối sẽ phải đi về mất thì giờ.

Nhưng cô cũng muốn được sống chung với bác Thỉnh, muốn được cùng
chia sẻ nỗi vui buồn với một gia đình mà cô đã coi như gia đình mình.

Ít ngày sau, Thùy dọn vào ở với bác Thỉnh.

Mùa nắng đã qua. Xóm đồng muối đã đỡ cái gay gắt khó chịu của thời

tiết, nhưng cũng không còn cái không khí đông đúc, ồn ào trên sân phơi với
tiếng trang đất lẹt xẹt, những người đàn bà áo nâu bạc trắng vừa kháo
chuyện vừa múc những bầu nước giắt mặn chát từ giếng đổ lên ô, cũng
không còn tiếng nạo muối, tiếng cười vui vẻ mỗi buổi chiều.

Sang thu đông, bà con làm muối lại kéo vào đồng, hay xuống lò. Năm

nay, hết mùa phơi, bà con phần nhiều sang công trường.

Thùy dọn cái bàn viết trên chiếc hòm gian mà mấy năm trước cô vẫn

ngồi viết. Năm gian nhà đã gọn ghẽ và ngăn nắp hơn. Dọn dẹp xong đâu
vào đấy, cô dắt cái Lý đi thăm một vòng các gia đình trong xóm, Thùy vào
thăm từng nhà. Bà con xóm đồng muối rất quý mến Thùy. Họ coi cô như
người trong xóm, hoặc người trong gia đình. Lần nào nghe nói cô vào nhà
bác Thỉnh mà không tạt sang nhà họ, họ đều trách.

Độ gần một tuần lễ sau khi Thùy dọn vào xóm đồng muối thì con sông

Đào bên công trường hoàn thành. Và hôm đó là ngày giỗ bà cụ Lâm. Nếu
cúng đúng ngày bà cụ mất thì ngày ấy đã cách đây ba bốn hôm, nhưng ông
cụ Lâm bao giờ cũng nghĩ thiết thực, ông để lùi ngày giỗ của vợ mình lại
đến hôm mở cửa sông Đào, gọi là sau gần hai tháng làm việc vất vả, có
chén rượu liên hoan với mấy anh em trong ban chỉ huy công trường.

Đêm hôm trước, bác Thỉnh ở dưới lò muối về, bác lúi húi vo đậu,

ngâm nếp và sửa soạn các thức ở dưới bếp một lát lâu mới lên nhà trên.
Sang mùa đông, trời đã lạnh. Cái Lý cuộn mình trong chiếc chăn bông của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.