CỬA SÔNG - Trang 161

không". Hai chiếc đang đi thẳng hướng Bắc bỗng nhận được mệnh lệnh của
Quang cho rẽ về phía Tây, thẳng hướng bờ biển. Thuyền trưởng Cương vẫn
đều đặn nhận lệnh của đài chỉ huy. Anh lập tức cho tàu đi theo hướng mới
do khu trưởng Quang trực tiếp ra lệnh trong máy nói.

Bân quan sát từng ngọn sóng ngoài xa, và lắng tai thật kỹ để nghe

ngóng. Nền trời biển Đông sáng dần, những tia mặt trời hình rẻ quạt như
ngọn chổi lớn xua dạt đám mù trên biển. Tiếng sóng dội lên ầm ì làm xôn
xao cả khoảng chân trời nhuộm đỏ. Hai chiếc tàu vẫn chạy với tốc lực bốn
máy, đám bọt sóng kéo thành một đường thẳng và trắng xóa.

Sau vài chục phút, dải đất liền trước mặt hiện ra. Bân nghe các pháo

thủ bàn tán ở phía dưới. Mọi người vẫn chưa nhận ra cái dải đất còn bọc
kín trong màn sương buổi mai, đang tiến dần lại trước mũi tàu là thuộc
vùng biển nào? Họ như bị lạc vào giữa đám mù. Hà cúi xuống đài chỉ huy
hỏi thuyền trưởng.

Cương không đáp. Hà hỏi Bân:

- Đồng chí có thuộc vùng này không?

Dải đất càng tiến lại gần: Một vệt đất, một chỏm cây xanh hiện ra lờ

mờ. Bân lấy làm ngạc nhiên. Từ trên đài quan sát, qua ống nhòm, Bân đã
trông thấy cái bờ cát xanh thẫm và một ngọn núi ở xa "Chẳng lẽ làng mình
ư?" - Bân giật mình tự hỏi. Anh nhận ra tất cả phong cảnh hình như rất
quen thuộc, ngờ ngợ của làng mình. Anh lại đưa ống nhòm lên nhìn: cánh
rừng sú nằm dài ven bãi, một vùng nước lấp lánh màu kẽm với khóm
thuyền mảng đậu xúm xít, và bên này đê, cái chỏm cây đa nhô lên trên rặng
phi lao. "Thôi, đúng rồi!"

Anh báo cáo với Cương, không nén được vui mừng:

- Đây là cửa sông Kiều - làng tôi đấy, đồng chí ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.