CỬA SÔNG - Trang 166

mũi chiếc thuyền đậu ngoài cùng, đang giặt quần áo, khỏa nước rửa mặt.
Nghe tiếng cười phá lên và những tiếng nói chuyện rất to, chẳng khác
người cãi nhau, Bân nhận ngay ra người làng mình. Anh khoác ba lô đi từ
phía xa nên chỉ nhận ra trong nhóm đàn bà cái bóng cô Tốt đang cúi xuống
rửa mặt.

Tốt vừa ngửng lên, liền réo ầm khúc sông:

- Có người đấy!

Bân chẳng hiểu có việc gì mà Tốt la lối ầm lên thế. Anh đặt ba lô lên

gốc cây, cầm khăn xuống bờ sông rửa mặt.

Qua làn sương buổi sớm, bờ đê và lũy tre bên làng trông mờ mờ.

Sương bay quẩn, trắng đục ở các quãng bờ đê ngoặt. Từ trong một khóm sú
rậm rạp chỉ cách Bân mươi bước chân, một đàn chim le le gần mươi con,
con nào con nấy béo múp míp vỗ cánh bay vù ra, tiếng cánh đập trên mặt
nước rào rào như ai bốc đá quăng xuống. Bân xuống gần đến mép nước,
bỗng đứng dừng lại. Từ trong khóm sú rậm mà đàn chim vừa bay ra, một
người con gái với hai dải tóc còn ướt quấn ra sau gáy, tay xách chiếc túi
lưới đựng quần áo, dáng đi hết sức vội vã, bước ra và đi thẳng một mạch về
phía khóm thuyền đậu.

Bân nhận ngay được dáng đi của cô giáo của mình ở bên làng. Anh vắt

chiếc khăn lên vai, hấp tấp gọi:

- Cô Thùy!

Đêm qua, Thùy lại sang công trường, vào tận trong khe núi đá làm

suốt đêm; mờ sáng, trở ra, quần áo đã lấm bẩn hết. Cô đang tắm và giặt giũ
thì nghe Tốt "đánh tiếng" có người lạ. Cô nép vào khóm sú, vội vã thay
quần áo rồi đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.