CỬA SÔNG - Trang 165

CỬA SÔNG

Nguyễn Minh Châu

www.dtv-ebook.com

Chương 18

Một buổi sáng, Bân khoác ba lô về làng.

Anh được phép về thăm nhà trong mấy ngày tàu nán lại ở "căn cứ dã

chiến".

Từ trong chân núi, Bân đi băng qua khu rừng ra bờ sông. Buổi sáng

mùa đông, ánh sáng trong rừng còn lờ mờ. Những hàng cây nối tiếp nhau
chạy dài. Cuối chân núi, một vài mái nhà lợp rạ, tường trét đất mới dựng,
bên trong vang ra tiếng máy chạy đều đều, và ánh điện sáng hắt qua hàng
khuôn cửa sổ tò vò. Bân đi qua một dãy lán dân công. Một nhóm đàn ông
vừa thức dậy đang lục đống xẻng và xà beng dựng trước cửa, chuẩn bị đi
làm. Sau ngày mở cửa sông, các đội dân công lại chuyển vào làm trong núi.
Công việc hồi này tuy không phải làm ồ ạt, gấp rút như trước nhưng lại
nặng hơn, phải mở một con đường xuyên núi cho tàu vào trú. Mấy ngày
hôm nay, sáng nào cũng có tàu vào, đêm nào cũng có tàu từ đây kéo neo ra
đi. Bân ngắm phong cảnh khu rừng đã đổi khác. "Từ nay, cửa sông Kiều
không phải là quê hương riêng của mình nữa, mà đã trở thành một căn cứ
tàu mới xây dựng, được ghi bằng mực đỏ lên tấm bản đồ hải phận của
phòng tham mưu quân chủng". Bân thoáng nghĩ như thế một cách vui vẻ và
đầy tự hào.

Ngoài cửa sông Đào, màu nước xám như kẽm, nước vẫn chảy xiết.

Gió lạnh thổi vào khóm cây ven rừng làm bật lên những tiếng kêu lào xào.
Quanh một gốc sú mọc lấn xuống mép nước, thân cây trụi hết vỏ và trơ
mấy cái cành khẳng khiu, buộc xúm xít mấy chiếc thuyền gỗ. Trên chiếc
thuyền neo sát bờ, chất một đống quần áo ướt. Một nhóm đàn bà ngồi trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.