CỬA SÔNG - Trang 36

Ngay lúc đó, tiếng còi báo động kéo một hồi dài và hai người rời chiếc

xuồng nhảy xuống biển để bơi về tàu.

***

Thực ra, thoạt trông thấy những vệt ánh sáng rất nhỏ, loa lóa trước

mắt, Bân còn ngỡ là một đám bọt sóng bị ánh nắng mặt trời chiếu sáng. Có
gì đâu! Xung quanh tàu vẫn là mặt biển, và trời. Biển vẫn xanh và đẹp lộng
lẫy. Chân trời vẫn là một vệt xanh nhạt rất yên ổn. Bân thuộc từng quãng
trên đường vòng cung, đấy là lối tàu anh đã nhiều lần đi qua trên đường ra
khơi, là cái cửa ngõ đi về của thuyền bè đồng bào. Khi anh đã xác nhận
được, qua ống nhòm, những vệt sáng li ti không phải là bọt sóng, mà chính
là những chiếc máy bay phản lực từ hạm đội thứ 7 của đế quốc Mỹ đang đỗ
ngoài khơi cất cánh bay vào thì đột nhiên, tận trong đáy lòng anh có một
cái gì dội lên rất mạnh. Anh cảm thấy mình bị xúc phạm. Anh đưa ống
nhòm bám riết lấy những chấm sáng đang nở to dần, trong lúc đó một ý
nghĩ vụt đến, gần như một nỗi đau đớn về thể xác, rằng vùng biển và vùng
trời thiêng liêng của Tổ quốc đã bị xâm phạm! Chính cái ý nghĩ ấy to lớn
quá, bao trùm lên tất cả làm cho anh không cảm thấy mảy may lo lắng và
sợ hãi.

Cuộc chiến đấu xảy ra ngay trong chớp mắt. Khắp bầu trời đã nghe

ran tiếng động cơ như xé vải. Tốp máy bay đi đầu chuyển thành đội hình
tấn công, tốp thứ hai bay xé ra, vòng sát mặt biển. Lúc chiếc "ép" bay dẫn
đầu chỉ còn cách mũi tàu sáu trăm mét, trong một cái liếc mắt, Bân trông
thấy cái gáy cháy nắng và rợp tóc của Ái. Ái cùng khẩu đội bám chặt bên
khẩu pháo và tất cả mọi người đều ngước lên trời. Mặc dầu bộ quân phục
của Ái đã ướt đẫm nước biển, gió vẫn thổi tốc chiếc yếm xanh bay dán vào
cổ.

- Các đồng chí bình tĩnh quyết tâm tiêu diệt địch trả thù cho đồng bào!

- Ái giơ thẳng lá cờ đỏ trên tay, ráng hết hơi thét lớn. Rồi cái giọng xứ
Nghệ lại cất lên sang sảng, đầy phẫn nộ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.