CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 228

CỬA TIỆM CỔ QUÁI

Minh Nguyệt Thính Phong

www.dtv-ebook.com

Chương 7.4

Đột nhiên, Hứa Tâm An nổi giận tột cùng.

Cao Kiến Nghiêu nói: “Anh ta là thần thú thời viễn cổ, là Hỏa Thần

cũng là Mộc Thần, pháp lực vô biên, sinh mạng vĩnh hằng. Nếu anh ta
nguyện canh giữ giúp nhân loại, trừ ma diệt yêu, có thể làm biết bao việc
tốt đấy chứ. Nhưng anh ta không như thế. Anh ta chẳng quan tâm chuyện gì
cả, cũng không làm gì cả, chỉ biết trốn đi đâu đó, vừa mới xuất hiện thì lại
muốn chết. Nhu nhược, ích kỉ, vô trách nhiệm, anh ta không thấy xấu hổ
sao? Cô không thấy xấu hổ thay anh ta sao?”

“Chuyện đó có gì phải xấu hổ.” Hứa Tâm An đập mạnh lên mặt bàn

quát: “Anh ta có pháp lực vô biên nhưng chưa từng làm chuyện xấu, cũng
không lén la lén lút nhìn trộm đời tư của người khác, không dựa vào mình
tài giỏi mà ức hiếp người khác. Anh ta nhìn thấy hoa cỏ héo úa sẽ tự nhiên
muốn chăm sóc chúng, bây giờ cây lá hoa cỏ bên đường Phỉ Thúy đều thắm
sắc xanh tươi, ông tự mà xem đi! Anh ta không tha thiết sự sống vĩnh hằng,
dù sống trong thế giới xấu xa và tà ác bao nhiêu năm qua nhưng không hề
bị ảnh hưởng. Anh ta không tham lam mà biết hài lòng, cũng chỉ muốn có
thế thôi, Anh ta sống mấy ngàn mấy vạn năm, chuyện trên đời đếm không
hết, có gì mà chưa từng gặp chứ? Thế gian thay đổi không ngừng, tốt và
xấu, trắng và đen, niềm tin, thiện ác hỉ nộ, có thứ gì anh ta không biết? Anh
ta không tranh chấp với đời, không già cũng không chết, không tham luyến,
cũng không ác ý, thế giới nội tâm và cách nghĩ của anh ta ông không hiểu
nổi đâu. Cho dù ông sống đến trăm tuổi, vẫn không hiểu được.”

“Tâm An.” Long Từ Vy lo sợ cô làm căng mọi chuyện, bàn ngăn cản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.