CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 215

Lông trên người Hứa Tâm An dựng đứng hết cả, “Tức là bây giờ trong

đầu con đang nghĩ gì thì ông ấy đều biết hết sao?”

Long Tử Vy cười nhạt, “Dĩ nhiên ông ấy không thần thông đến thế.

Nghe nói Cao lão tiên sinh có thiên nhãn trong tâm, có thể nhìn được quá
khứ tương lai của người khác, song chủ yếu là dựa vào việc cảm ứng từ
cảm xúc, áp lực của con.” Bà thoáng dừng lại rồi bổ sung: “Bác cũng nghe
nói. Nếu vận dụng ảo cảnh ở bậc cao, có thể khống chế nhân tâm, tạo ra
tâm ma.”

Hứa Tâm An còn định hỏi thêm, đột nhiên nhìn thấy có người xuất

hiện trước quầy tính tiền, bèn quay đầu lại nhìn, kinh ngạc hỏi: “Tất
Phương. Sao anh lại đến đây? Tôi không sao, yên tâm đi.”

Tuy nhiên Tất Phương không để ý đến lời nói của cô, rất cao ngạc nói:

“Tôi là Tất Phương.”

Hứa Tâm An ngây ngốc: “Hả?” Anh ta đang đùa gì thế?”

Tất Phương chau mày: “Cô không biết tôi sao?”

“Biết chứ!” Hứa Tâm An thật sự muốn lấy chổi đánh anh ta.

“Hỏa Thần Tất Phương.” Tất Phương nói.

Hứa Tâm An ngơ ngác nhìn anh ta.

“Tôi muốn Nến Hồn.” Thần sắc và tư thế của Tất Phương khẽ thay

đổi, sau đó tiếp tục nói.

Đột nhiên Hứa Tâm An hiểu ra. Đây không phải là Tất Phương, đây là

hồi ức của cô.

Cô khẽ chớp mắt. Tất Phương biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.