CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 23

“Cảm ơn.” Cô mỉm cười tỏ ý muốn gọi Tất Phương hãy đọc thông

báo.

Tất Phương nhìn hết sức chăm chú rồi đưa ra nhận xét: “Chữ xấu

quá!”

Hứa Tâm An trừng mắt, đúng là không thể khách sáo dịu dàng với vị

thần này được.

“Vị thần này, xin lỗi nhưng tiệm chúng tôi không thể tiếp đãi ngài.”

Có điều Tất Phương vẫn bỏ ngoài tai, không những không chịu đi còn

hỏi: “Gần đây chủ tiệm có liên lạc với cô không? Ông ấy còn sống chứ?”

Hứa Tâm An bực bội, hỏi ngược lại: “Chẳng phải anh muốn đi ‘tìm

cái chết’ ư? Sao giờ vẫn chưa chết?”

“Chủ hai cửa tiệm tôi đến đều chết rồi. Người mất, tiệm cũng không

còn, tôi đành quay về đây.”

Hứa Tâm An sửng sốt.

Nhìn vẻ mặt của Tất Phương không giống như đang nói đùa.

Hứa Tâm An chau mày, nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này.

“Không phải do anh làm chứ?”

“Cô bị ngớ ngẩn à?” Tất Phương tức giận. “Tiệm Tìm Cái Chết không

còn thì làm sao tôi chết được.”

“Ừ.” Hứa Tâm An đẩy nhẹ gọng kính, “Thật đáng tiếc.”

Tất Phương liếc Hứa Tâm An: “Không được mỉa mai thần linh, thật vô

phép.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.