CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 297

Cao Kiến Nghiêu không hề ngạc nhiên, ông ta khẽ chau mày, chỉ dẫn

của sa bàn bắt đầu thành hiện thực rồi.

“Sư phụ, con quyết định giúp đám người bên Hứa Tâm An.”

Cao Kiến Nghiêu ngước mắt nhìn Hà Nghĩa, hỏi: “Tại sao?”

“Vì con là pháp sư hàng ma.” Hà Nghĩa thấy mình làm vậy chẳng

khác gì đang chống đối lại sư phụ, anh ta hơi căng thẳng, nhưng vẫn trầm
giọng nói: “Sư phụ từng dạy con, ma, là khí tà ác, là tâm của tà ác, là tính
của tà ác. Dã tâm của Trần Bách Xuyên quá lớn, với cách nghĩ hy sinh vài
người yếu đuối vô dụng để đạt được pháp khí lợi hại nhất thế gian đối phó
với yêu ma quỷ quái, con không tán đồng. Con thấy suy nghĩ đó chẳng
khác gì ma.”

Cao Kiến Nghiêu bình tĩnh nói: “Con có suy nghĩ thế thật sao?”

“Vâng.” Hà Nghĩa cung kính cúi đầu.

“Mặc cho ta cũng tán đồng với suy nghĩ đó, mặc cho ta cũng nghĩ rằng

muốn đạt được thành tựu phải có hy sinh?”

Lòng bàn tay của Hà Nghĩa đổ mồ hôi vì căng thẳng, song vẫn nói:

“Vâng, con không đồng ý, cũng không nghĩ như thế. Những người được
cho là hy sinh đó cũng không tình nguyện, đây là mưu sát.”

Cao Kiến Nghiêu gật đầu: “Suy nghĩ này của con có vài phần giống

với Hứa Tâm An. Cô ta nói nhìn trộm hồi ức khi chưa được cô ta cho phép
là không đúng. Nhưng con có biết nhờ vào pháp khí sa bàn này ta đã nhìn
được bao nhiêu may rủi, cứu được biết bao người. Những người bị nhìn
trộm đó cũng chẳng biết chuyện.”

Hà Nghĩa nghẹn lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.