CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 302

Trần Bách Xuyên hôn lên trán cô ta: “Đám Long Tử Vy đã lên máy

bay. Bên đó không cản được.”

Đổng Khê nhướng mày: “Thế thì đã sao? Bọn họ không biết chúng ta

ở đâu đâu. Cho dù có đuổi tới kịp thì cũng không phải đối thủ của chúng
ta.”

“Tất Phương đâu?”

“Anh ta chưa về, cũng không có điện thoại. Em đã hỏi Hứa Tâm An

rồi. Những người khác chắc chắn không liên lạc được với anh ta, muốn xin
thần trợ giúp không dễ thế đâu.” Đổng Khê từ từ xoay người lại, lấy từ
trong xe ra một chiếc hộp gỗ khắc phù ấn, ngoài lớp chu sa trên phù ấn,
trong chiếc hộp ấy chẳng khác gì vật dụng bình thường. Cô tự mở hộp ra,
cho Trần Bách Xuyên xem.

Một phiến lông vũ sắc nâu đỏ nằm yên trong đó.

Trần Bách Xuyên mỉm cười: “Tốt lắm.” Hắn đóng hộp lại, lấy hai tấm

bùa trong túi áo ra, bấm tay niệm chú, lá bùa đan chéo nhau bám trên chiếc
hộp thành một phong ấn. “Phong ấn hai lớp chắc không vấn đề gì rồi.”

Đổng Khê đưa chiếc hộp cho hắn: “Chúng ta đưa người vào trong

trước. Thuốc mê vẫn chưa hết tác dụng.”

Tất Phương không tìm thấy dấu vết gì của Giao Long ở núi Bạch Kim,

không nhận ra chút linh lực của Giao Long sót lại, cũng không có phong ấn
khi anh ta ngủ đây. Tất Phương hỏi hết yêu quái trong núi, cũng không ai
biết Giao Long đã đi đâu, chỉ nói là dường như ba trăm năm trước từng
xuất hiện, sau đó đi về hướng Đông, rồi không còn tin tức.

Thế là Tất Phương bay về hướng Đông, tìm khắp ba ngọn núi ở hướng

Đông, cũng không phát hiện được gì. Thế là anh ta bắt đại một Sơn Tiêu
tinh hỏi chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.