CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 332

Trần Bách Xuyên hoảng hốt vội vàng né sang một bên, song vẫn chậm

hơn tốc độ của con dao. Đổng Khê nghe thấy tiếng Trần Bách Xuyên la lên
vậy mà chỉ có thể đứng nhìn con dao ấy đâm thẳng vào bụng hắn.

Đổng Khê hoảng hốt chạy sang đó: “Bách Xuyên!”

Trần Bách Xuyên đau đến cắn chặt răng, cố hít thở, Đổng Khê nhìn

vết thương của hắn: “Anh có sao không?”

Trần Bách Xuyên giận dữ nhìn Hứa Tâm An: “Rốt cuộc là chuyện gì

đã xảy ra, phiến lông vũ không còn, tại sao cô lại làm được như thế?”

Lần trước cô gái này phá được kết giới rồi thoát ra, lần này còn lợi hại

hơn thế nữa, phá được cả Khu hồn pháp trận. Rõ ràng Đổng Khê đã kiểm
tra kỹ lưỡng rồi, trên người Hứa Tâm An không còn pháp khí hay linh vật
hộ thể, Hứa Tâm An lại không biết pháp thuật, sao có thể làm được như
vậy chứ?

Hứa Tâm An cố gắng hít thở, một lúc lâu mới đỡ hơn, yếu ớt nói:

“Các người đọc sách ít quá, không biết đạo lý chính nghĩa chính là pháp lực
diệu kỳ nhất. Tôi đây một thân chính nghĩa, lại có thêm cường hồn nữa, hai
người không phải đối thủ của tôi.”

“Ăn nói hàm hồ!” Trần Bách Xuyên giận dữ, không biết pháp thuật

còn giả đòi làm đại pháp sư, cái gì mà chính nghĩa là pháp lực, toàn nói
xằng bậy.

Đổng Khê dìu hắn, giữ chặt miệng vết thương: “Mặc kệ cô ấy đi,

chúng ta xử lý vết thương cho anh đã.” Xem ra vết thương không nặng lắm,
nếu không thì đã phiền phức to.

Trần Bách Xuyên cắn chặt răng, để Đổng Khê dìu mình ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.