CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 40

nào cũng nấu qua quýt, ăn qua loa cho xong chuyện, cả nhà ai cũng dễ
nuôi.

“À, em biết có một tiệm bán móng giò hầm cực kỳ ngon.”

“Ừ.” Tất Phương nghiêm túc gật đầu: “Vậy cô có thể đi tới đó mua

giúp tôi không?”

Cầu Tái Ngọc lại ngơ ngác. Vị thần này, tuy là anh rất đẹp trai, chết đi

sẽ rất đáng tiếc, nhưng tính cách của anh tệ thật đấy. Nếu anh là gì đó của
tôi thì tôi có đi mua giúp anh mười lần cũng không sao, nhưng chúng ta chỉ
vừa quen biết. À không, còn chẳng được tính là quen biết, vậy mà anh
muốn tôi phải đi mua đồ ăn cho anh, tự tôn của tôi ở đâu? Tự tôn của phụ
nữa rất quan trọng, đặc biệt là trước mặt đàn ông, nếu không sau này làm
sao phát triển quan hệ được nữa?

Cầu Tái Ngọc hắng giọng, ngẩng mặt lên, đang định mỉm cười từ chối

thì đã thấy Hứa Tâm An mắng Tất Phương: “Anh ngồi im giúp tôi đi, ăn ăn
ăn, anh là heo à? Anh làm mất hết thể diện của Điểu tinh rồi đấy.”

Tất Phương mím môi, thoáng chau mày, đẹp trai không bút nào tả xiết.

Cầu Tái Ngọc lập tức thấy mềm lòng, đang định nói giúp anh ta thì chuông
cửa vang lên.

Mắt Tất Phương lập tức sáng rỡ: “Đồ ăn đến rồi, mau mở cửa đi.”

Anh sai ai đấy hả? Quả thật khiến tâm tình của Cầu Tái Ngọc thay đổi

thất thường.

Hứa Tâm An khẽ lườm Tất Phương rồi đi mở cửa, đúng là có người

đưa cơm hộp tới. Hứa Tâm An cầm cơm hộp vào nhà, gọi Cầu Tái Ngọc tới
bàn, mỗi người một hộp bắt đầu ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.