CỤC CƯNG YÊU QUÝ NHẤT CỦA BOSS - Trang 105

Lương Kinh Diễm đứng ở cửa, nhìn hành lang trống không, gương

mặt tức giận đến hết xanh rồi lại trắng, trắng rồi lại xanh, hai con ngươi bắn
ra tia lạnh kinh người, hàm răng trắng cắn vào nhau kêu ken két: "Anh
được lắm Phượng Thần, cho anh chút mặt mũi thì anh liền lên mặt, anh chờ
đó cho tôi!"

Cô ta quay người đi vào phòng lần nữa, lấy điện thoại di động, lạnh

lùng ra lệnh: "Cho người tới “thu dọn” viện Phúc Lợi của lũ con hoang kia
một chút, nhớ, phải hành động bí mật, tuyệt đối không để cho người ta nắm
được cán!"

Đối phương ở đầu bên kia ngoại trừ "Dạ!" một tiếng, cũng không nói

thêm nữa chữ dư thừa, trực tiếp cúp điện thoại.

Ngay khi Lương Kinh Diễm cho rằng cô ta sẽ đợi được tin tức tốt, thì

một cú điện thoại đã làm vỡ mộng đẹp của cô ta!

Cô ta kinh ngạc không dám tin thét chói tai: "Anh nói cái gì? Tiêu Cẩn

Chi phái người bảo vệ viện Phúc Lợi ư? Được, được, tôi hiểu rồi! Trước
tiên các người đừng có bất kỳ hành động nào, đợi thông báo của tôi!"

Cúp điện thoại, Lương Kinh Diễm tràn đầy lửa giận, trực tiếp phát tiết

lên cái điện thoại, hung hăng dùng sức ném điện thoại di động xuống sàn
xe.

Không hổ là bản điện thoại số lượng có hạn toàn cầu, bị quăn mạnh

như vậy, mà vẫn không thể khiến nó “đầu thân chia lìa”, chỉ lạnh nhạt nằm
ở dưới sàn xe, mảng kim loại ánh lên ánh sáng lạnh lẽo, giống như đang
cười nhạo sự bất lực của cô ta.

Lương Kinh Diễm vừa nhìn thấy, liền cảm thấy vừa giận vừa hận, lấy

chân đạp lên, dùng gót nhọn của giày cao gót ra sức dậm trên, giày xéo, chà
đạp cho đến lúc mảng kim cương được khảm lên điện thoại phải bong ra,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.