Nếu như Thụy Khắc tiên sinh biết, lần đầu tiên gặp mặt mình để cho
Tiêu Cửu Cửu lưu lại ấn tượng ác liệt, trực tiếp dẫn đến trên con đường
theo đuổi của anh càng chồng chất chướng ngại vật không qua được, thì
anh nhất định sẽ hối hận ngày đó nói chuyện như vậy đối với Tiêu Cửu
Cửu.
Đối mặt Tiêu Cửu Cửu quật cường lại cố chấp, mặt Thụy Khắc bất đắc
dĩ nói, "Làm ơn, bác sĩ Tiêu, chúng ta chỉ là tới ăn một bữa cơm, tôi sẽ
không ăn cô, xin cô thả lỏng một chút, được không?"
Tiêu Cửu Cửu trả lại anh một ánh mắt lạnh, không biết làm sao, dù là
vẻ ngoài của anh rất anh tuấn, dù anh là người đàn ông độc thân kim cương
nổi tiếng Anh quốc, mỗi lần cô vừa thấy gương mặt này, cô sẽ nhớ lại Ô
Long ngày đó, sẽ cảm thấy rất tức giận, chính là không muốn cho anh thấy
sắc mặt tốt, càng không muốn có bất kỳ gặp gỡ gì với anh, bài xích người
đàn ông này từ trong lòng.
Hôm nay nếu không phải ngại vì mặt mũi của bá tước và phu nhân bá
tước, cô thật sự không muốn miễn cưỡng bản thân cùng nhau ăn cơm với
anh, sợ sẽ tiêu hóa không tốt.
Thụy Khắc vẫn chưa từng đụng phải người phụ nữ không nể mặt anh
giống như Cửu Cửu vậy, người phụ nữ nào gặp được anh, không phải trăm
phương ngàn kế muốn leo lên anh, muốn leo lên giường của anh?
Cho nên, ngày đó anh vừa thấy được Tiêu Cửu Cửu đi ra từ trong
phòng tắm của anh, thì bản năng cho rằng cô cũng là một thành viên trong
những người phụ nữ kia, nhưng không ngờ, cũng bởi vì hiểu lầm khi đó,
khiến từ đó anh không nhìn lại được sắc mặt tốt của Tiêu Cửu Cửu.
Đối mặt Cửu Cửu không nể mặt như vậy, Thụy Khắc không thể làm gì
khác hơn là sờ mũi một cái, dẫn đường ở phía trước.