Tiêu Cẩn Chi cũng không để ý tới cô, chỉ là nhàn nhạt nhìn về phía
Lương Kinh Đào nói, "Lương Kinh Đào, dẫn chị cậu về!"
Lương Kinh Đào nhăn lại mày rậm, đối với Tiêu Cẩn Chi như thế với
chị anh, cho rằng nhìn rất ngứa mắt, lúc này cũng tức giận nói, "Tiêu Cẩn
Chi, nếu anh đính hôn với chị tôi, có phải hành động cử chỉ phải khiêm tốn
một chút hay không? Thân thể chị tôi không tốt, còn phải bôn ba chung
quanh vì anh, anh nhẫn tâm sao?"
Tiêu Cẩn Chi đột nhiên ngửa đầu cười ha ha vài tiếng, ngay sau đó sắc
mặt trầm xuống, lạnh lùng cười, "Lương Kinh Đào, lời này của cậu tôi
nghe thật ngạc nhiên, người cả nhà các người đều biết rõ tôi không thèm
khát gì việc kết hôn này? Cũng biết hai nhà chúng ta thông gia là xuất phát
từ mục đích gì? Cậu xem một chút mấy người trong vòng kia, có mấy
người sẽ thủ trinh vì thông gia chính trị không có cảm tình này, mọi người
mỗi bên chơi riêng, không tốt sao? Cần phải vạch mặt tìm khó chịu, phải
hay không?"
Không sai! Hai chị em bọn họ cũng biết mấy chuyện hư hỏng trong
vòng kia, nhưng không có một người nào lại hi vọng hôn nhân của mình
cũng đi tới tình trạng này, đặc biệt là Lương Kinh Diễm yêu Tiêu Cẩn Chi
yêu đến nổi điên, cô hận không thể mọi thời khắc đều có thể chiếm lấy anh,
dù là anh không thương cô cũng được, cô cũng không cho phép anh đi tìm
người phụ nữ khác, đặc biệt là Tiêu Cửu Cửu hại cô tàn phế, càng thêm
không được.
Vẻ mặt Lương Kinh Diễm càng ngày càng khó coi, vào khoảnh khắc
Tiêu Cẩn Chi nói xong kia, cô liền bộc phát, "Tiêu Cẩn Chi, anh đừng
khinh người quá đáng! Tôi cho anh biết, nếu như anh dám làm mùng một,
tôi sẽ dám làm 15, dù sao tôi đã là người nửa chết nửa sống, tôi không ngại
kéo các người cùng chết!"