Một lời nói toạc ra tâm tư Diệc Vĩnh Huyền, hắn lo lắng chính là cái này,
Dương Hiểu Đồng một cô gái ưu tú như vậy, trái tim Nghiêm Tuấn Trạch
kia nhất định là toàn tâm toàn ý ở trên người cô, như vậy Diệc Tuyết sẽ
hạnh phúc sao?
Sắc mặt lạnh mấy phần: “Chuyện này thì không cần Dương tiểu thư lo
lắng. Nếu như lần này cô tìm tôi là vì chuyện này thì tôi nghĩ cuộc nói
chuyện của chúng ta đến đây có thể kết thúc.”
“Thật sự không thể cứu vãn chút nào sao? Tôi có thể trả thù lao cho các
ngài hài lòng. Thông gia như vậy cũng không có lợi, nếu như Nghiêm Tuấn
Trạch có chết cũng không đáp ứng, Diệc Tuyết sẽ phải chịu thương tổn lớn
hơn nữa?”
“Hắn dám!” Nghĩ tới khả năng tình hình như vậy sẽ xuất hiện, Diệc Vĩnh
Huyền trợn tròn mắt.
Dương Hiểu Đồng một nhún vai: “Chó cùng rứt giậu, tôi nghĩ ngài hiểu
được, tôi không hi vọng cuối cùng cục diện sẽ trở thành như vậy, nếu có
ngày đó, Dương Hiểu Đồng tôi tuyệt đối sẽ làm cho người thương tổn
người của tôi trả giá đại giới trầm trọng!”
Nói xong, Dương Hiểu Đồng cũng không hề để ý tới Diệc Vĩnh Huyền
vẫn ngồi ở đó, ngẩng đầu ưỡn ngực rời khỏi.
Một đường đi ra ngoài, sắc mặt Dương Hiểu Đồng cũng khó coi tới cực
điểm, hiển nhiên tình hình hai bên đều có vẻ không có biện pháp quay lại,
cô nên làm cái gì bây giờ?
Thực lực, nếu như mình có đủ thực lực để cho bọn họ kinh sợ thì hết thảy
khó khăn trước mắt cũng sẽ không tồn tại.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Dương Hiểu Đồng càng trở nên kiên định dị
thường, lại lần nữa về tới Thụy Thành, có điều lần này tâm tính Dương