Chỉ có điều nếu đối phương đã mặt dày mày dạn tới, ngoài mặt cô cũng
muốn làm ra vẻ một chút, ít nhất không thể để cho cha mẹ cảm thấy xấu hổ,
nghĩ tới đây, trên mặt Dương Hiểu Đồng lộ ra vẻ tươi cười nói: “Cậu, mợ,
đã lâu không gặp, sao hôm nay lại rảnh rỗi qua đây?”
“Ha ha, đây không phải muốn gặp các ngươi sao, liền tới thăm ngươi một
chút. Hiểu Đồng thật có bản lĩnh a, một căn nhà như thế tốn không ít tiền
ah.” Vừa nói, mợ vừa quan sát phòng, mặc dù đã nhìn một lúc nhưng biệt
thự xa hoa như thế thật sự là lần đầu tiên tiến vào.
Ánh mắt có chút đố kỵ nhìn mẹ Dương, dựa vào cái gì vận khí của bà ta
lại tốt hơn so với mình nhiều như vậy chứ? Chính mình vô luận so với bà ta
ở điểm nào cũng kém hơn, nhặt được một đứa nhỏ vậy mà để cho bọn họ
hưởng thụ cuộc sống tốt như vậy.
Vừa nghe lời này, Dương Hiểu Đồng lập tức nghe ra sự đố kỵ trong lời
nói, chỉ có điều cũng làm bộ không phát hiện, tiện đà nói: “Ha ha, cũng
không bao nhiêu, ba mẹ ở tốt là được.”
Nghe cô nói, khuôn mặt của mợ lập tức cứng ngắc, trong lòng càng thêm
đố kỵ. “Hiểu Đồng a, đây là Tiểu Nhã em họ của cháu, hồi bé các cháu còn
cùng nhau chơi đùa, cháu nhớ không?”
“Nhớ, đương nhiên nhớ.” Nói thật, cô thật sự không nhớ.
“Nhớ là được a! Khi đó quan hệ của các cháu thế nhưng rất tốt.” Mợ thấy
Dương Hiểu Đồng nói như vậy lập tức có vẻ rất cao hứng, vỗ vỗ tay Tiểu
Nhã nói: “Tiểu Nhã, còn không mau chào hỏi với chị họ của con?”
Tiểu Nhã vội vàng chào: “Chị họ khỏe!”
“Xin chào.” Loại xa lánh đột nhiên muốn kéo gần quan hệ cảm giác thật
sự làm cho cô có chút không thích ứng, nhìn lướt qua ba mẹ, phát hiện nét
mặt của bọn họ cũng mất tự nhiên, chỉ là người một nhà đối diện thoạt nhìn