CỰC PHẨM THIÊN KIÊU - Trang 1336

Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, trên mặt Trương Doãn Kiệt lộ ra nụ

cười hạnh phúc, khác hẳn vẻ tươi cười ôn nhu nhàn nhạt so với bình
thường, đây là nụ cười hạnh phúc từ trong đáy lòng tràn ra, một đôi mắt
màu lam nhạt lúc này lóng lánh ánh sáng, như ngọc bích xinh đẹp kinh tâm
động phách.

“Bánh ngọt là anh làm, em thích thì anh vui rồi.”

Mấy ngày nay anh vẫn luôn suy nghĩ tới sinh nhật của Hiểu Đồng, chính

mình nên tặng cô thứ gì mới tốt, mua mấy thứ đồ này nọ không thể hiện
được thành ý của anh, dù sao hiện tại Dương Hiểu Đồng có thể nói ‘cái gì
cũng không thiếu’, mà bánh ngọt này thì anh đã tìm thời gian rất dài, đã trải
qua nhiều lần thất bại sau đó mới hoàn thành.

Mỗi một nụ cười của Dương Hiểu Đồng, giọng nói và dáng điệu nụ cười

toàn bộ đều khắc ở trong đầu anh, ôm giấu tình yêu chính mình hoàn thành
bánh ngọt này.

“Hả… Đây là anh làm?” Dương Hiểu Đồng chỉ vào bánh ngọt hỏi, mặc

dù biết Trương Doãn Kiệt sẽ không lừa gạt mình, thế nhưng cô vẫn không
nhịn được hỏi lại lần nữa.

Phải biết loại thiên chi kiêu tử như Trương Doãn Kiệt, biết dương cầm,

đàn violin…cô cũng có thể hiểu, thế nhưng Trương Doãn Kiệt biết làm
bánh ngọt cô hoàn toàn không thể nghĩ tới, một người như anh, ở phòng
bếp nướng bánh, cảnh tượng kia thực sự khó có thể tưởng tượng, hơn nữa
anh ấy lại có thể làm được tốt như vậy.

Dần dần, ánh mắt Dương Hiểu Đồng nhìn Trương Doãn Kiệt cũng thay

đổi, làm một chiếc bánh ngọt như vậy, anh ấy cần bao nhiêu tâm tư có thể
nghĩ.

“Ừ, không ngờ làm bánh ngọt thật rất khó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.