CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 126

sân ga ầm ầm ầm, Lý Huyền hoảng sợ, xông vào đám đông tìm kiếm em
gái, bên cạnh sân ga có người hét to:

“Có người nhảy xuống sân ga kìa!”

“Nằm dưới đường ray kìa!”

“Trời ạ!”

Tiếng kêu hoảng loạn của đám đông cùng tiếng gầm rú của xe lửa,

vang lên văng vẳng bên tai cô như khúc hát cuối cùng của sinh mạng, dưới
đường ray Lý Sơ đứng vừa rồi, máu tươi đầm đìa, nhuộm đỏ đôi mắt của
cô.

Đã ai từng thử chưa? Một người mới vừa rồi còn đứng sờ sờ trước mặt

cô, giây tiếp theo, cơ thể hoàn toàn bị tách rời, thành một đống thịt nát như
bùn…

“Con rõ ràng biết em gái con có bệnh, vì sao con phải kích thích con

bé!”

Trong bệnh viện, mẹ cô gào thét, kêu khóc, một cái tát, rồi lại một cái

tát… Nặng nề giáng xuống mặt cô, Lý Huyền chết lặng, máu trong cơ thể
đã ngừng chảy…

“Biết hát thì có gì đặc biệt hơn người!”

“Có gì đặc biệt hơn người hả!”

Lời than thở khóc lóc chất vấn của mẹ cùng với câu nói cuối cùng của

em gái, ầm ầm như động đất làm chấn động màng nhĩ.

Cô há miệng thở dốc, từ nay về sau, vĩnh viễn mất đi tiếng hát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.