CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 29

"

《 Bản giao hưởng số 40 cung Sol 》 là một tác phẩm u ám nhất,

phóng khoáng nhất, điên cuồng nhất mà Mozart từng viết. Tất cả các
chương giao hưởng đều mang tính trữ tình, nhạc dạo của bản nhạc vừa trữ
tình vừa bi thương, giống như những tín đồ Cơ Đốc đeo trên mình vận
mệnh nặng nề của thánh giá, lẻ loi cô độc đi trên con đường tìm kiếm chân
lý cùng ý nghĩa cuộc sống."

Anh không khỏi nhớ lại buổi chiều năm xưa, khi anh đang đốn củi trên

núi, kết quả lại bị kéo đến tổ tiết mục nào đó cho đủ người, đó là lần đầu
tiên anh đối mặt với ống kính, nhưng kỳ lạ là anh không hề căng thẳng hay
sợ hãi, anh nhìn thẳng vào máy quay tối đen, món đồ kia có thể ghi lại bộ
dáng của anh, giọng nói của anh, mang ra khỏi nơi núi rừng hoang vu này,
đưa anh tới trước mắt hàng nghìn người, đưa anh tới trước mặt bố mẹ...

Sau đó... Sau đó anh bị bắt về nhà, chịu một trận đánh đập tàn bạo,

đầu rơi máu chảy, bị nhốt trong phòng như con chó nhỏ bị bỏ rơi, đói đến lả
người, nhưng anh không hề hối hận, bởi vì rất nhanh bố mẹ sẽ nhìn thấy
anh, nghe được giọng nói của anh, biết anh còn sống.

Anh cuộn tròn người trên mặt đất lạnh lẽo, cơ thể cong như con tôm

nhỏ, nhưng không thấy lạnh chút nào, anh vừa cười vừa ngủ, thậm chí còn
mơ một giấc mơ, mơ thấy bố mẹ đến đón anh, anh mặc một bộ quần áo mới
tinh, vô cùng vui vẻ nắm tay bố mẹ về nhà...

Anh bị nhốt suốt một tuần, đến khi đi ra thì nghe được bọn trẻ con

hàng xóm nói đoàn người thành phố đã đi rồi.

Mỗi ngày khi đốn củi anh đều đứng trên đỉnh núi nhìn về phương xa,

nhìn suốt ba năm, cũng không thể chờ được bố mẹ tới đón anh về nhà.

"Dưới áp lực nặng nề, bản giao hưởng này tràn ngập nỗi niềm phẫn

uất, cuộc sống khó chịu, số phận bất công, đều hóa thành một nốt nhạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.