CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 306

Ngôi nhà hai tầng này trông rất cổ kính, ít nhất phải đến mười mấy

năm phơi sương phơi gió, sân trước củi chất thành đống cao, có mấy con
ngỗng ngẩng đầu ưỡn ngực đi dạo trong sân, sân sau có mấy con gà, kêu
cục tác cục tác. Hai vợ chồng họ Vương đã sớm ngồi trước cửa, chờ khách
đường xa đến, mặc bộ quần áo màu lam chỉnh tề, xem ra đây là bộ quần áo
lịch sự nhất của bọn họ.

“Chú Vương, thím Vương, chào chú thím ạ.” Lý Huyền chào hỏi họ

đầu tiên: “Cháu tên là Lý Huyền, đây là Lâm Hi, mấy ngày nay làm phiền
đến chú thím rồi ạ.”

“Xin chào xin chào.” Thím Vương cười gật đầu: “Hoan nghênh hoan

nghênh, mau vào nhà đi, đoạn đường này vất vả rồi.”

“Đúng thế, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi, chắc các cháu đói bụng rồi

nhỉ!” Chú Vương cũng vội vàng tiếp đón Lý Huyền Lâm Hi, còn cả nhân
viên cầm camera phía sau cùng với trợ lý Lý Vi Long của Lâm Hi.

Mọi người sôi nổi vào nhà, trong nhà rất đơn sơ, ngoại trừ bàn ăn đặt

chính giữa ở phòng ngoài, cơ bản đều không có đồ dùng dư thừa, bên tường
có cái cuốc để cày bừa, thôn Cao Tỉnh nằm trong núi sâu hẻo lánh, cách xa
thị trấn, cho nên gia đình có điều kiện trong thôn mới có thể sửa sang lại
thành nhà hai tầng, còn lại đa số các hộ dân, đều là nhà được dựng từ gỗ đá
trên nền đất, so với nhau, thật ra hộ dân này có điều kiện không tệ, cho dù
như thế, nhất định tổ tiết mục cũng sẽ bồi thường kinh tế gia đình cho các
cô.

Trên bàn đã dọn xong đồ ăn, đầy một bàn, có canh có thức ăn, có gà

có cá, gia đình không mấy khá giả này đã dùng tấm lòng thành tốt nhất để
chiêu đãi khách đến từ phương xa. Dù Lý Huyền vừa mới say xe, bây giờ
không có khẩu vị, nhưng vẫn thể hiện ra bộ dạng đói bụng, làm hai vị chủ
nhà vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.