CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 97

con, đây là chuyện vô cùng nhục nhã, nhưng bây giờ chị ta lại luôn miệng
nhắc mãi: “Tất cả mọi người đều biết, trứng của tôi có thể thụ tinh, chỉ có
hạt giống không tốt thôi, không phải tôi không được!”

Chị ta càng nói, lưng Hồ Đại Bằng lại càng gù xuống…

Cuối cùng, hai cụ già nhà họ Hồ, quyết định mua cho Hồ Đại Bằng

một đứa con, mua một bé trai.

Bốn vạn tám ngàn tệ, dùng hết toàn bộ của cải nhà họ tích trữ, mua

được một bé trai tuấn tú từ tay một ả đàn bà thường xuyên vào núi buôn
bán trẻ em, tuy tuổi hơi lớn một chút, nhưng bọn họ tin rằng, chỉ cần nuôi
nấng nó, có thể sẽ thành thân.

Hồ Đại Bằng có được đứa con trai đẹp như bước ra từ trong tranh, vui

vẻ đến mức mất ngủ, càng thêm ra sức cày cấy trên người Kim Hoa, chứng
minh gã cũng là đàn ông. Biết bao đêm ngủ trong lo sợ, Lâm Hi cuộn tròn
người trong căn phòng xa lạ, nghe tiếng đàn ông thở dốc, tiếng phụ nữ thét
chói tai phòng bên cạnh, run bần bật.

Một nhà bốn người, vây quanh đứa bé, sợ con trai không ăn được bánh

bao chay, bọn họ còn cố tình lên thị trấn mua bánh bao trắng nhân thịt về,
cho cậu ăn bánh bao trắng nhân thịt.

Kết quả cái bánh bao trắng kia chỉ bị Lâm Hi cắn một miếng, sau đó

cậu ném mạnh ra xa, miếng bánh trong miệng cũng bị nhổ ra.

“Thật là khó ăn! Tôi không ăn!” Tiếng bé trai khóc đinh tai nhức óc:

“Tôi muốn về nhà! Tôi muốn mẹ!” Cách nửa ngọn núi cũng có thể nghe
thấy tiếng khóc thét của cậu.

Một sinh mạng gầy yếu như thế, tại sao lại bộc phát ra sức lực kinh

người như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.