CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 172

Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha màu đỏ gần cửa tiệm, tinh thần hoảng

hốt, vẫn không để ý đến một người khách khác trong quán...... Thực ra chỉ
cần ánh mắt của anh chịu nâng lên, liền có thể thấy được người anh luôn
tâm tâm niệm niệm lo lắng, ăn không ngon ngủ không yên, cô đang đứng
cách anh không tới ba bước chân.

Khi có duyên phận, cho dù cô ở cô nhi viện, cũng có thể vượt qua mọi

khó khăn dẫn cô đến bên cạnh anh.

Khi duyên phận đã hết, cho dù cô có gần trong gang tấc, anh cũng không

nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.