CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 183

Cô nhìn xuyên qua những giá hàng đồ lót, nhìn thấy anh trai ngọc thụ

lâm phong đột nhiên đi tới, ý nghĩ đầu tiên trong đầu cô đó là muốn lao ra,
lao ra, ở đó có hạnh phúc của cô.

Cô gần như tham lam nhìn chằm chằm bóng dáng quen thuộc đến không

thể quen thuộc hơn, nhìn không chuyển mắt! Nửa tháng, chưa bao giờ rời
khỏi căn nhà đó lâu như vậy, đồng thời chưa bao giờ rời khỏi lqd hai người
bọn họ lâu như vậy, lâu đến nỗi nhớ của cô vượt qua cả oán hận, lo âu vượt
qua tổn thương. Bản tính của cô vốn không phải là người tuyệt tình như
vậy, cô sinh sống ở nhà họ Chung mười ba năm, được bọn họ cưng chiều
mười ba năm, mười ba năm tình cảm, làm sao có thể nói buông là buông?
Giống như trẻ con phải cai sữa vậy, làm có thể nói cắt đứt là cắt đứt ngay
được?

Cô không phải là người bị tổn thương liền trốn đi khóc sướt mướt tự oán

trách bản thân mình, mấy ngày nay nằm trên giường, cô đã suy nghĩ cẩn
thận, có lẽ ngay từ đầu các anh thật là có mục đích tới gần cô, nhưng mà
vậy thì thế nào chứ?

Mấy năm nay, bọn họ yêu thương cô không phải là giả, cưng chiều cô

không phải là giả, bọn họ sưởi ấm cô mỗi khi lạnh lẽo, làm bạn với cô mỗi
khi côn đơn, khen ngợi cô mỗi khi cô tiến bộ, đốc thúc cô mỗi khi cô lười
biếng, bao dung cô mỗi khi cô phạm lỗi, nuông chiều cô......

Nếu những điều đó đều là giả, như vậy liền để cho bọn họ giả dối cả đời

cũng được.

Nếu những điều đó đều là chơi đùa với cô, vậy thì hãy để cho bọn họ

chơi đùa cả đời cũng được.

Có liên quan gì đâu? Chỉ cần cô hạnh phúc là được.

Nhưng mà hiện tại thì sao? Cô còn có thể trở lại nhà họ Chung sao? Còn

có thể xông lên ôm lấy hạnh phúc của mình sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.