CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 188

Một chuỗi sạp dê nướng bay tới từng trận khói dày đặc, Quý Thiếu Kiệt

bị sặc một cái, lôi kéo cô gái đi nhanh hơn vài bước để tránh đi, mới dụ dỗ
người trong ngực: “Ngoan, đừng náo loạn, một lát nữa là đến rồi, em mới
vừa bị cảm mạo xong, ngồi trong khí lạnh một thời gian dài không tốt cho
thân thể, chúng ta đi dạo bên ngoài một chút, hít thở không khí mới mẻ.”

Giống như là đặc biệt muốn đối đầu với anh, lại một làn khói “Trong

lành” nồng nặc thổi tới dày đặc, khiến anh phải lôi cánh tay cô chạy nhanh
về phía trước.

Hửm? Kéo không động đậy? Anh cúi đầu liền nhìn thấy, cô gái mở đôi

mắt thật to nhìn chằm chằm vào nơi nào đó, giống như một chú thỏ nhỏ
nhìn thấy cà rốt, như chú cún nhỏ nhìn thấy cục xương.

Anh cau mày trách móc, “Nhìn lung tung cái gì vậy? Muốn ăn thì lát

nữa trở về bảo người ta làm cho em ăn!”

“Nhưng tôi muốn ăn bây giờ.” Lạc Lạc nghiêng đầu nhìn anh, dáng vẻ

như không được ăn nhất định sẽ không bỏ qua.

Quý Thiếu Kiệt bất đắc dĩ nhìn bộ dạng tùy hứng của cô, mang chút

khiêu khích, đôi mắt to mà đen láy, bộ dạng sa sút, đau thương khi bị vứt bỏ
mới vừa rồi đã không cánh mà bay---- chỉ cần cô không rời khỏi anh, cho
dù cô có muốn sao trên trời thì anh cũng hái cho cô.

“Chỉ có thể ăn một xiên.....”

“Mười xiên!”

“Một xiên!”

“Ông chủ, cho tôi mười xiên nướng.....” Cô gái hất tay anh ra vội vàng

chạy qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.