CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 279

Trong lòng cô đau khổ, chưa từng có một giây phút nào như bây giờ,

cảm thấy người đàn ông này thật đáng giận khiến người ta muốn hủy diệt
anh đi.

Cô đứng ở đó, cảm thấy toàn thân lạnh buốt, đầu đau như muốn nứt ra,

cấp bách cần một thứ gì đó để khiến cô trấn định lại.

Cô mở túi xách, run rẩy lấy ra một gói thuốc, nhưng lại không tìm thấy

hộp quẹt, những thứ vụn vặt bên trong rơi đầy trên đất.

“Bỏ đi!” Người đàn ông vẫn không nhìn cô, chỉ là nhìn ra ngoài cửa sổ,

tự nhiên uống nước đá.

Đôi tay đang lật đông chuyển tay bỗng nhiên dừng lại.

“Bỏ cái gì? Từ bỏ anh?” Cô cười lạnh.

Quý Thiếu Kiệt không lên tiếng, vẫn không nhìn cô như cũ, hờ hững

nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Anh biết? Anh luôn luôn biết? Anh biết tất cả nhưng lại nhìn em rơi

vào?” Vẻ mặt cô lộ vẻ sầu thảm, đứng không nổi nên dựa vào vách tường,
từ từ mệt nhọc, tứ chi như mang theo gánh năng ngàn cân.

Cuối cùng anh cũng xoay người lại, đồng ý liếc mắt nhìn cô một cái, cô

quấn quýt vào ánh mắt của anh, vội vàng tìm kiếm, trong đó, cho dù không
có tình yêu cũng sẽ có một tia thương chứ?

“Tôi đã từng bảo Cố Giác gọi điện thoại vượt biển khuyên cô, vẫn luôn

để cô cung cấp tiền cho Dương Tam, tôi tìm người khiến cậu ta biến mất
trước mặt cô...” Anh nhìn cố, nói đến vô cùng thong thả, người phụ nữ kiêu
ngạo này, chưa từng thất bại trên tình trường, không chiếm được anh, liền
giống như bị ma nhập, “Là do bản thân cô, không có cách nào khống chế
được bản thân...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.