CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 327

Người lớn chỉ cho rằng buối tối vợ chồng son vận động quá độ, đều

chăm sóc không ầm ĩ đến cô.

Trong sân bay, người đến người đi tấp nập, trái tim Lạc Lạc đột nhiên

bắt đầu phát đau, cái loại nội tâm đau triệt để.

“Tôi muốn gọi một cuộc điện thoại.” Cô giữ chặt tay Quý Thiếu Kiệt, vô

cùng gấp gáp.

“Không được! Em nghĩ cũng đừng nghĩ!” Quý Thiếu Kiệt suy sụp hạ

mặt, từ chối không chút nghĩ ngợi. Anh đương nhiên biết rõ cô muốn gọi
cho ai.

“Tôi muốn gọi điện thoại! Tôi nhất định phải gọi! Chú, chú hãy để tôi

gọi điện thoại!” Cô khóc. Nếu cứ như vậy mà rời đi, ba và các anh sẽ không
tìm thấy cô...

Cô nhất định phải nói với bọn họ một câu.

“Nếu chú không để cho tôi gọi, qua bên kia tôi cũng nhất định sẽ gọi!”

Khi mặt Quý Thiếu Kiệt suy sụp hạ xuống dưới, không có dục vọng che

mặt, cả người anh càng trở nên đáng sợ như thế.

“Em cứ việc thử xem đi Chung Tĩnh Ngôn!” Anh lạnh lùng nói: “Nếu

em dám liên lạc với bọn họ, em hãy xem tôi sẽ trừng phạt em như thế nào!
Xem tôi sẽ trừng phạt hai người anh tốt của em như thế nào!”

Ngày đó, nhìn ba Quý trên ti vi, trừng phạt cô và người nhà họ Chung,

chỉ cần anh muốn, nhất định có thể làm được.

Lạc Lạc trắng bệch nghiêm mặt, cố gắng đưa ánh mắt đi cầu cứu người

lớn, nhưng mà, bọn họ đối xử tốt với cô như vậy, lúc này đều lần lượt quay
đầu đi nơi khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.